Bà Lâm ăn đặc sản cháu dâu mang từ kinh thành về, thở dài : "Ông lão, thật ... cũng lên thủ đô xem một chút."
Bà còn từng lên thủ đô.
Cũng xe lửa bao giờ.
Tuổi trẻ khi cùng ông lão kết hôn, ông lão cũng từng với bà vài , về sẽ dẫn bà xe lửa đến thủ đô.
Ai ngờ, cả đời bà theo ông đều ở trong thôn!
Mặc dù giọng của bà nội Lâm nhỏ nhưng ông nội Lâm vô cùng rõ ràng.
Ông nhớ tới bản từng thấy Bắc Kinh qua trang báo. Đường phố tấp nập rộng lớn như , xe cộ lao nhanh kịp chợp mắt.
"Ai mà ..."
Chỉ là tưởng tượng một chút, ông liền áp mong xuống : "Thiệu Hoa và vợ mới chỉ dừng chân ở thủ đô mà thôi, còn nghiệp nữa, vốn dĩ dìu dắt già trẻ trong nhà vô cùng mệt mỏi , hai già chúng cũng nên gây nên phiền phức cho bọn chúng."
"Chờ... Chờ... ". Ông nội Lâm dừng một chút, : "Nên là chờ đợi Màn Thầu trưởng thành, chúng sẽ thủ đô một cũng muộn."
Bà nội Lâm ừ một tiếng, trong lòng yên lặng nghĩ, sống đến lúc đấy .
Qua ngày mười lăm, của tam phòng cùng lên đường thủ đô.
Lúc , em ba của nhị phòng cũng dẫn theo Lâm Yến cùng .
Lâm Tam cuối cùng hạ quyết tâm, dẫn theo con gái lên thủ đô.
Ra khỏi cửa, chú hai nhà họ Lâm vỗ bả vai , dặn dò ,"Đi thủ đô nhất định lời hai, chị dâu, ít nhiều, đừng thêm phiền cho bọn họ, ?"
Chú hai nhà họ Lâm trắng mất một nửa tóc, nhưng vẻ mặt vui vẻ, vô cùng xán lạn.
Lâm Yến mặc quần áo mới, hai tay nhỏ lưu luyến chào tạm biệt ông nội.
Bác dâu hai nhà họ Lâm cũng đằng ông , chỉ con trai , một lời cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-631.html.]
Em ba Lâm và Lâm Yến là đầu tiên xe lửa, nên khó tránh khỏi cảm giác mới lạ.
Triệu Uyển Thanh cất hành lý xong thì đầu dặn dò ba đứa nhỏ nhà chăm sóc Lâm Yến đầu xe lửa, Thang Viên đang lấy túi đồ ăn vặt ,"Yến Tử, em ăn cái nào?"
Màn Thầu thì kéo tấm chắn giường , cho các em gái em trai ngắm phong cảnh bên đường .
Đoàn Tử lớn tiếng tiếp đón: "Yến Tử, em cởi giày , chúng cùng đây chơi!"
Triệu Uyển Thanh thấy một màn như thì trong lòng ấm áp.
"Bọn nhỏ đều trưởng thành ." Lâm Thiệu Hoa ở cạnh cô .
" ..." Triệu Uyển Thanh cảm khái.
Trên đường bốn đứa nhỏ, nên bộ hành trình đều là tiếng ngừng của bọn chúng.
Đợi khi đến thủ đô, Lâm Tam mới thế giới mới mẻ mắt cho điên đảo mê hoặc. Sau khi xuống tàu bọn họ xe buýt đến Thiên Môn, thấy cảnh vẫn thể giữ bình tĩnh.
Đối với tình huống , Triệu Uyển Thanh thành thói quen.
Mỗi một mới đến thủ đô, đều sẽ chăm chú để ý nơi đó.
Đó là một địa danh nổi tiếng của Hoa Quốc, nên đương nhiên sẽ khiến Hoa Quốc nhớ mãi quên với nó.
Khi họ đến tứ hợp viện thì của Triệu gia cũng đến nơi.
Lâu mới gặp , nên đương nhiên thể thiếu phần hàn huyên tâm sự một hồi lâu.
Triệu Uyển Thanh Tiểu Triệu hăng hái thì trêu ghẹo ,"Năm nay chị cũng xem tiết mục của em, đợi lát nữa, chị tìm tivi xem mới !"
Tiểu Triệu ,"Lần em ở vị trí trung tâm! Tuy rằng... Là bài hát thứ hai."
Bởi vì bài đầu tiên là của cô giáo của , Đường Lị.
Trêu ghẹo em trai xong, Triệu Uyển Thanh tìm chị cả.
DTV
Chỉ khi thấy chị cả sắc mặt hồng hào, mặt mày ôn nhu thì Triệu Uyển Thanh vô cùng thuận lợi !