Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 622
Cập nhật lúc: 2025-03-30 21:52:25
Lượt xem: 3
"Anh!" Triệu Uyển Thanh giơ tay nắm lấy cái tay đang cầm danh thiếp của anh ta, từ chỗ ngồi đứng dậy.
Theo động tác đứng dậy của cô, các vệ sĩ bên cạnh người đàn ông lập tức vây quanh họ.
Triệu Uyển Thanh nhân cơ hội tóm lấy người đàn ông, khuỷu tay nắm lấy cổ người đàn ông nói: "Anh không phải thích động tay động chân sao? Hôm nay tôi sẽ cho anh biết các em gái đại lục lợi hại cỡ nào!"
Vừa rồi cô nghe được nhóm người Hồng Kông này đang soi mói cô và Phạm Hòa Bình.
Mặc dù trình độ tiếng Quảng Đông của cô chỉ giới hạn trong các bộ phim truyền hình TVB, nhưng cô vẫn có thể nghe hiểu được từ 'em gái đại lục'.
"Thiếu gia!"
"Cô nhanh buông ra!"
"Chết tiệt! Buông tay!".
Khi vệ sĩ và trợ lý nhìn thấy thiếu gia của mình bị người ta bắt làm con tin, lập tức hoảng sợ.
Nhưng bởi vì hiện giờ Triệu Uyển Thanh đang túm lấy cổ của thiếu gia bọn họ, cho nên bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể mở miệng chửi bới.
Phạm Hòa Bình nhìn những tay vệ sĩ đang xông tới, rồi nhìn lại Triệu Uyển Thanh, ngay lập tức chạy đến bên cạnh giúp cô giữ chặt người đàn ông.
Người đàn ông cố gắng xoay sở một lúc sau đó thì nằm yên, để mặc cô giữ chặt mình.
Lúc Lâm Thiệu Hoa và Đường Tiến tiến vào thì thấy cảnh tượng như vậy...
"Chuyện gì vậy?" Lâm Thiệu Hoa nhíu mày.
Người đàn ông trẻ tuổi đánh giá Lâm Thiệu Hoa từ trên xuống,"Đây là chồng của cô à?"
Triệu Uyển Thanh xoay người cho người đàn ông một khuỷu tay, sau đó đẩy anh ta ra,"Liên quan gì đến anh hả?"
Phía đối diện người đông thế mạnh, không biết họ có mang vũ khí không, nên Triệu Uyển Thanh không dám mạnh tay, chỉ muốn dạy cho người đàn ông này một bài học.
Cô cùng những người khác nhanh chóng rời khỏi nhà hàng, trên đường trở về, Phạm Hòa Bình không kìm lại được cái miệng rộng mà đã kể lại toàn bộ câu chuyện cho Đường Tiến.
Triệu Uyển Thanh nhanh chóng đến xem Lâm Thiệu Hoa, thấy trong mắt anh xoẹt qua một tia tàn nhẫn, bày tay đặt trên đùi cũng nắm chặt lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-622.html.]
"Em không sao." Cô vươn tay nắm lấy tay anh.
Lâm Thiệu Hoa nở một nụ cười nhẹ, ôm cô vào trong n.g.ự.c của mình, sắc mặt lại trở nên lạnh lùng.
Khi tới khách sạn, Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa cùng trở về phòng để kết nối tình cảm, chỉ còn lại Phạm Hòa Bình và Đường Tiến đứng ở hành lang.
Phạm Hòa Bình chỉ vào phòng của mình,"Tôi đi trước đây..."
"Ừ." Đường Tiến đứng sau cô ấy.
Phạm Hòa Bình thấy anh ấy không có ý định rời đi, nghĩ rằng anh ấy muốn nhìn mình vào phòng rồi mới rời đi.
Ừ... cũng khá thâm sĩ...
DTV
Cô ấy lấy chìa khóa mở cửa, chân mới bước vào cửa liền cảm thấy có một lực đẩy mạnh từ phía sau lưng.
"Ui da!"
Đường Tiến ôm chặt Phạm Hòa Bình chen vào phòng, sau đó đóng cửa lại.
Cửa lạch cạch một tiếng đóng lại, Phạm Hòa Bình đứng trong phòng vẫn chưa kịp hiểu ra, sau đó cô ấy bị người phía sau ôm chặt.
"Hòa Bình, em cố ý." Hơi thở của người đàn ông tỏa ra trên đỉnh đầu cô ấy, làm cho cô ấy cảm thấy đầu mình hơi ngứa.
Cả cuộc đời này của Phạm Hòa Bình, ngoại trừ khi còn nhỏ đã được đàn ông là trưởng bối trong nhà ôm ra thì cô ấy chưa từng được một người khác giới ôm như vậy.
Toàn bộ cơ thể cô đều cương cứng tại chỗ, không dám chuyển động, sợ rằng lộn xộn sẽ khiến bản thân và Đường Tiến tiếp xúc sâu hơn.
"Tôi... tôi tôi tôi làm gì..." Mặc dù không có làm gì sai, nhưng những gì Phạm Hòa Bình nói ra vẫn thể hiện sự chột dạ.
Đường Tiến nhìn vào đỉnh đầu tròn của cô ấy, trong lòng bừng lên một cảm giác yêu thương, nhưng nghĩ về việc cô ấy đã không để ý đến anh ấy suốt một kỳ học này thì trong lòng anh ấy lại tràn đầy cảm xúc chua sót.
Trong lòng khó chịu, khiến lời anh ấy nói ra khó tránh khỏi mang theo chút oán giận: "Em cố tình không để ý đến tôi, nghỉ đông mà còn chạy đi xa thế này..."
Anh ấy xoay người trong vòng tay lại, để cô ấy đối diện mình.
"Để đến tìm em, tôi thi xong bài kiểm tra liền đến cả nhà cũng không về mà ngay lập tức chạy tới Dương Thành, kết quả đến Dương Thành rồi mới biết em đã chạy đến Thâm Thị. Tôi không dám dừng một phút, ngay lúc nửa đêm tôi liền mua vé tới Thâm Thị."