Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 615
Cập nhật lúc: 2025-03-30 21:52:10
Lượt xem: 2
Phạm Hòa Bình gật đầu: "Chính là cô ta, xưởng quần áo Khánh Tài bên kia chắc chắn là do người nhà mẹ cô ta mở!"
Triệu Uyển Thanh nhìn bộ dáng căm giận của cô ấy thì trong lòng cũng rất khó hiểu.
DTV
Không có khả năng là Tưởng Tuyết muốn đối phó với Phạm Hòa Bình, bởi người ngoài không biết chuyện Phạm Hòa Bình làm nhà thiết kế của Amanda.
Vì vậy, không có khả năng và vì ân oán cá nhân giữa nhà họ Tưởng và Hòa Bình mà Amanda bị tấn công ác ý.
Nhưng cô nghĩ đi nghĩ lại, mình với em trai mình và Bao Đại Đầu không có gây thù oán với Hứa Khánh Tài và Tưởng Tuyết mà?
Cho nên, đây thật sự chỉ là cạnh tranh đơn thuần giữa các thương nghiệp hay sao?
Trong lòng Triệu Uyển Thanh không khỏi trầm xuống, nếu thật sự là chỉ vì cạnh tranh kinh doanh đơn thuần thì cũng không đến nỗi dùng thủ đoạn ác liệt như vậy để chèn ép đối phương. Xưởng may Khánh Tài này thật ghê tởm.
"Việc nhà thiết kế bị tiết lộ bản vẽ thật sự không truy cứu xưởng may Khánh Tài sao?" Phạm Hòa Bình cũng cảm thấy ghê tởm, chưa từ bỏ ý định mà hỏi Triệu Uyển Thanh.
Triệu Uyển Thanh thở dài, lắc đầu nói: "Không có cách nào nữa, bên kia bọn họ quen làm việc này rồi, xóa sạch mọi dấu vết, căn bản không truy cứu được đến bọn họ."
Còn tại sao bọn người kia đi ăn cắp ý tưởng trang phục mà cũng không có ai lên tiếng.
Loại chuyện này cho dù có vào đời sau cũng không thể quản được nữa là vào thời đại này?
Phạm Hòa Bình vừa nghe, bĩu môi nói: "Chúng ta cứ để bọn họ ức h.i.ế.p như vậy sao? Quá nghẹn khuất rồi!"
Triệu Uyển Thanh nhấp môi cười,"Tất cả còn chưa rõ, chúng ta cứ thả lỏng chờ một chút."
Xưởng quần áo Khánh Tài không phải là muốn giảm giá lớn như là không cần tiền sao ? Không phải họ sẽ sẵn sàng bỏ tiền để đạp đổ Amanda sao?
Vậy cứ để bọn họ làm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-615.html.]
Hiện tại, chỉ cần Amanda mở rộng con đường tiêu thụ ở Thượng Hải, bọn họ sẽ xông ra vòng trùng vây, không bị xưởng may Khánh Tài chèn ép!
Ba mươi chưa phải là tết, chưa biết kẻ nào mới là người khóc cuối cùng đâu?
Có Triệu Uyển Thanh giải sầu, Phạm Hòa Bình cũng bình tĩnh trở lại.
Hai người cùng nhau chờ tin tức ở Thượng Hải của Triệu Nhị và Bao Đại Đầu, đợi một tuần mà hai người kia vẫn chưa trở về, cũng chẳng có tin tức gì đưa về Dương Thành. Triệu Uyển Thanh và Phạm Hòa Bình không khỏi lo lắng.
Chiều hôm đó thu dọn quán, Phạm Hòa Bình kéo Triệu Uyển Thanh về nhà khách trước
"Làm gì?" Triệu Uyển Thanh ngồi ở trên giường không hiểu ra sao, nhìn Phạm Hòa Bình từ trong ngăn tủ lôi ra hai bao.
Hai bao này không nhỏ, không biết Phạm Hòa Bình đã mang nó kiểu gì trên đường đi, còn rất nặng.
Trên đường Triệu Uyển Thanh giúp cô ấy cầm vài lần , lúc ấy hỏi cô mang cái gì, Phạm Hòa Bình không chịu nói.
Triệu Uyển Thanh nhìn Phạm Hòa Bình ôm cái bao đem tới giường, tò mò thò đầu vào, sau đó, liền thấy Phạm Hòa Bình lấy ra một chồng tiền từ bên trong.
Triệu Uyển Thanh: "... !"
Tiền không ngừng được tuôn ra, phải nói hơn mười chồng mới dừng lại.
Một tờ tiền trị giá mười đồng, một chồng khoảng một trăm tờ, tức là một ngàn đồng.
Phạm Hòa Bình ước chừng đã mang mười ngàn đồng tiền tới đây!!!
"Cậu mang nhiều tiền như vậy để làm gì?!" Triệu Uyển Thanh hạ giọng chói tai, ánh mắt nhìn Phạm Hòa Bình giống như đang nhìn kẻ điên vậy.
Phạm Hòa Bình cười hà hà, gãi gãi mặt nói: " Vốn dĩ là mình định tới đó xem nhà máy thôi, sau đó có cơ hội để nhập cổ phần, kết quả lại xảy ra nhiều chuyện."
Triệu Uyển Thanh vươn ngón trỏ chọc vào đầu cô giáo huấn nói: "Dù là nhập cổ cũng không cần mang nhiều tiền như vậy bên người đâu! Cậu bỏ vào sổ tiết kiệm, trực tiếp mang sổ tiết kiệm tới là được rồi? Mang nhiều tiền như vậy rất nguy hiểm đấy!"