Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 603

Cập nhật lúc: 2025-03-30 21:51:46
Lượt xem: 5

Dứt lời, Triệu Uyển Thanh vươn tay bấm mạnh vào nhân trung tổ trưởng Vương, bấm vào và giữ chặt cho đến khi để lại một vết bấm rất đỏ mới bằng lòng buông tay.

"Tổ trưởng Vương..." Tưởng Học Tú nhìn thấy Triệu Uyển Thanh xử lý tổ trưởng Vương như vậy, trong lòng cũng bắt đầu rụt rè.

Cô ta biết rõ tổ trưởng Vương này yêu thích những cậu bé trẻ tuổi, tuấn tú nên mới thuận nước đẩy thuyền giới thiệu Tiểu Triệu cho ông ta.

Chẳng phải suốt ngày Đường Lị ở trước mặt cô ta cứ đắc ý về những học trò của mình sao?

Cô ta muốn thừa dịp Đường Lị không có ở đây mà hủy hoại học trò của cô ấy, để xem sao này Đường Lị còn dám cao ngạo trước mặt cô ta không?

Ai ngờ giữa chừng lại xuất hiện một nhân vật hung ác thế này, đã vậy còn xử lý trực tiếp như thế.

Tưởng Học Tú nhìn vết đỏ trên nhân trung và trên bàn tay của tổ trưởng Vương và đôi mắt âm u của Triệu Uyển Thanh đang nhìn chằm chằm vào cô ta, trong thoáng chốc cô ta cảm thấy sợ hãi.

"Cô! Các người đúng là... Đúng là không có phép tắc!" Tưởng Học Tú đỡ tổ trưởng Vương đứng dậy, chỉ dám ném lại một câu như thế rồi nhanh chóng chạy thoát khỏi hiện trường.

Triệu Uyển Thanh nhìn bóng lưng chật vật rời đi của hai người này mà khóe miệng cũng mím chặt.

DTV

Cô còn chưa xử lý xong đâu? Mới như vậy đã bỏ chạy?

Đúng là... Chẳng có sức chống đỡ!

Tiểu Triệu phủi tay mình, lại cầm khăn giấy đến lau tay cho chị hai mình, nói: "Chị hai, lần này chị ra mặt vì em, nếu sau này người kia đến tìm chị gây chuyện thì làm sao?"

Cậu đã biết mình đã đắc tội cô giáo Tưởng, cộng thêm chuyện lần này sẽ càng đắc tội với lãnh đạo nhỏ ở đài truyền hình.

Tiểu Triệu cũng không sợ tiền đồ của mình bị hủy, so với tiền đồ, cậu càng lo lắng sẽ làm liên lụy đến người nhà mình.

Triệu Uyển Thanh nhìn hai mắt ươn ướt của em trai mình, trong lòng cũng mềm ra, nói: "Chị làm gì phải sợ ông ta? Sau này chị cũng không phải dựa vào ông ta để có cơm ăn, đắc tội thì đắc tội thôi. Trái lại là em."

Cô dừng lại, nghĩ đến sau này em trai út của mình sẽ bị tên cặn bã kia gây khó dễ thì trong lòng cũng thấy hối hận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-603.html.]

Tiểu Triệu nhìn vẻ hối hận trên mặt cô, vội vàng an ủi nói: "Chị hai đừng lo cho em, còn cô giáo của em nữa, cô ấy có thể che chở cho em..."

"Thật sao?" Hai mắt Triệu Uyển Thanh phát sáng lên.

"Ừ."

Lấy được câu trả lời chắc chắn của Tiểu Triệu, Triệu Uyển Thanh mới yên tâm.

Hai người từ hậu trường rời khỏi đài truyền hình, lúc ra đến cửa chính của đài truyền hình thì gặp phải cha mẹ Triệu.

Cha mẹ Triệu nhìn thấy sắc mặt của con gái và con trai đều như bình thường, lúc này mới chịu buông bỏ lo lắng trong lòng.

Triệu Uyển Thanh và Tiểu Triệu cũng rất ăn ý, hai chị em đều không nhắc đến một lời nào về chuyện vừa rồi với cha mẹ Triệu.

Nếu để họ nghe thấy những loại chuyện mà họ không thể làm được gì chỉ khiến họ càng thêm phiền lòng, ngày đêm cũng chỉ biết lo lắng mà không có tác dụng gì cả.

Bước vào tháng mười hai, nhà hàng lẩu của Triệu Uyển Thanh càng kinh doanh tốt hơn.

Vào ngày tuyết đầu mùa, toàn bộ thủ đô như bị phủ thêm một tầng tuyết trắng xóa như đã khoác lên một bộ quần áo mới.

Vào ngày thế này rất thích hợp để người thân, bạn bè quây quần bên một nồi lẩu nóng hổi.

Trùng hợp đây còn là cuối tuần nên người đứng trước cửa nhà hàng Khả Lạt đã xếp thành một hàng dài.

Trong nhà hàng đã hết bàn, ngoài cửa còn một hàng dài đang chờ đợi, Triệu Uyển Thanh nhìn thấy cảnh tượng này, trong thoáng chốc cô đã nghĩ đến một nhà hàng lẩu nào đó ở kiếp trước có phục vụ cho những người chờ bàn trống.

Vì chẳng ai thích chờ đợi cả nhưng nhà hàng lẩu nổi tiếng kia đã lợi dụng thời gian khách hàng chờ đợi mà làm dịch vụ sơn móng tay hoặc chăm sóc bàn tay miễn phí, cho nên trong lúc chờ đợi khách hàng không hề cảm thấy nhàm chán mà còn được làm cho một bộ móng đẹp, từ đó đã thu hút một nhóm khách hàng chủ yếu muốn đến làm móng tay và tiện thể cũng ăn lẩu.

Loading...