Một tuần khi lên nghiên cứu sinh, Triệu Uyển Thanh cũng dần thích nghi với tiết tấu học tập của một nghiên cứu sinh.
Nếu như học sinh cấp ba luôn giáo viên cầm thước, từng ly từng tý giám sát việc học của bạn; Vậy thì đối với các sinh viên khoa chính quy đại học, giáo viên chỉ liếc mắt bạn một cái nhắm mắt ngơ, tùy xem bạn học thế nào; Còn đối với nghiên cứu sinh chính là giáo viên trực tiếp thèm bạn lấy một cái, bạn thích học thì học, học cũng chẳng .
Dù , đến cuối học kỳ, khi nộp bài tập giao, bạn nhất định nộp thành quả của lên.
Nếu giao ? Vậy thì trong lòng hiểu tự kết quả đấy.
Càng học lên cao, việc quản lý của giáo viên với học sinh càng thoải mái hơn, việc học phụ thuộc ý thức tự giác của học.
Triệu Uyển Thanh hàng ngày ngoài lên lớp học thì phần lớn thời gian còn đều ngâm trong thư viện để sách.
DTV
Hôm nay, cuối cùng Triệu Uyển Thanh cũng đến thư viện nữa, khi tan học lập tức thẳng cổng trường.
"Đi thôi!" Triệu Uyển Thanh nắm tay Lâm Thiệu Hoa, hai cùng xem cửa hàng.
Mặc dù nhiều kinh nghiệm mua nhà mua cửa hàng, nhưng mỗi xem nhà cửa hàng, ngoài những lúc đó công tác thì nào Triệu Uyển Thanh đều sẽ bảo Lâm Thiệu Hoa cùng với , .
Cô vẫn thích cảm giác cả hai cùng quyết định, và mặc cả giá .
Lần mua cửa hàng là để chuẩn cho cửa hàng lẩu, cửa hàng lẩu và Trần Ký giống , tiên cửa hàng diện tích lớn.
Không gian quá nhỏ thì đặt bao nhiêu bàn, thậm chí những nơi như nhà bếp phòng vệ sinh đều chỗ mà để.
Người môi giới dựa theo yêu cầu của Triệu Uyển Thanh, đều tìm các cửa hàng diện tích hơn 100 mét vuông trở lên.
Diện tích hơn 100 mét vuông, nhưng vị trí cửa hàng cũng thể quá kém, thì giá cả của cửa hàng tất nhiên rẻ.
Hai họ xem mấy cái, cuối cùng quyết định mua cửa hàng hai tầng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-579.html.]
Người bán giá ba vạn tệ, trong lòng Triệu Uyển Thanh âm thầm tính toán, hai bên lập tức tất hợp đồng.
mà Triệu Uyển Thanh cũng trả hết tiền trong một , bởi vì năm mới mua Trần Ký, năm nay mua tứ hợp viện, tiền tiết kiệm trong nhà hiện tại cũng đến hai vạn đồng.
May mắn bán là thiện, hai bên hẹn rằng Triệu Uyển Thanh trả 1 vạn đồng, hai vạn đồng còn thì nửa năm sẽ thanh toán nốt cũng .
Trong thời gian nửa năm, dựa theo việc kinh doanh siêu thị và Trần Ký thì để kiếm một vạn đồng cũng khó.
Sau khi đưa một vạn đồng, còn dư mấy nghìn đồng thì cô định dùng để trang hoàng và mua đồ cho cửa hàng.
Muốn mở cửa hàng lẩu thì hết nồi và bếp nấu lẩu!
Mặc dù hiện nay đều dùng điện, nhưng bàn cắm điện nồi lẩu riêng như trong tương lai vẫn sản xuất .
Triệu Uyển Thanh khoa chân múa tay miêu tả cho Lâm Thiệu Hoa, : "Anh thấy bên đặt nồi, bên nồi dùng bếp điện, đó cắm điện một chỗ ?"
Lâm Thiệu Hoa lắc đầu : "Không , trong cửa hàng chạy quá nhiều dây điện đảm bảo an ."
Triệu Uyển Thanh than thở, nếu thể dùng bếp điện thì chỉ thể sử dụng phương pháp nguyên thủy nhất: bếp than.
Lâm Thiệu Hoa vẽ sơ đồ cho cô, một cái bàn đặt lỗ tròn ở giữa, lỗ tròn đó thể để bệ đặt bếp than, cái bệ dùng để đựng than, bệ đặt lồi lẩu.
Bằng cách thể giảm thiểu mối nguy hiểm tiềm ẩn về đường dây điện, hơn nữa lượng than mà mỗi bàn khách sử dụng thể điều chỉnh , nếu thiếu than thể cho thêm, nếu nhiều thể cho bàn khác.
Chọn bệ đặt than dạng lõm, cũng thuận tiện cho việc than, và định kỳ vệ sinh bệ hơn.
"Cái !"
Triệu Uyển Thanh đưa bản vẽ cho đầu bếp Chu cùng đầu bếp Phòng một cái, đó tìm bàn, cái bệ và nồi lẩu.