Cùng chấn động đến ngẩn ngơ như Triệu Nhị còn Triệu Uyển Thanh.
Tuy nhiên, sự 'ngẩn ngơ' của cô giống với em trai, Triệu Nhị gì, đột nhiên một ngày khác mở một cánh cửa thế giới mới! Điều đầu óc như nổ tung.
DTV
Còn Triệu Uyển Thanh tất cả thứ, vì cô càng cảm thấy thất kinh.
Là hiện đại, thường cảm giác ưu việt khi đánh giá, phê phán những diễn biến lịch sử qua. họ , ở thời đại đó thể tầm và ý tưởng vượt xa thời đại là tài giỏi đến bực nào.
Những tư tưởng vượt thời đại nhất định đều là tầm thường.
Cô lặng lẽ trai tuấn nhưng mộc mạc mặt, ánh mắt kiên định của thắp lên ngọn lửa trong cô.
Giờ khắc , Triệu Uyển Thanh chỉ đến một điều duy nhất đó là Lâm Thiệu Hoa chính là nam chính của cô.
Bên trong Nhân Sinh Các.
Quản lý sổ sách kích động bay tới bay lui, trong miệng quang quác quang quác đang gọi cái gì.
Hắc Bạch Vô Thường liếc mắt một cái,"Hắn điên ?"
"... Hẳn là như "
Bạch Vô Thường kêu : "Ngươi đừng vui mừng sớm quá, hiện tại chỉ là vai chính hai bên mới xác định, tình cảm còn bắt đầu phát triển !"
Hắc Vô Thường thêm: " , gặp qua nhiều trường hợp trong kịch bản, nam nữ vai chính đôi bên đều xác định, nhưng tình cảm của bọn họ gặp nhiều khó khăn, cản trở suốt nửa đời , thậm chí cuối cùng còn thể thành..."
Quản lý sổ sách đang vui mừng thì lập tức dội một gáo nước lạnh, trở bình tĩnh như mây tiếp tục giám sát... ...
Buổi tối, Lâm Thiệu Hoa đem Triệu Nhị đưa về thôn Hoàng Thổ.
Ba Triệu Triệu thấy Triệu Nhị trở về, lập tức yên lòng, túm cái đòn gánh đánh .
Lâm Thiệu Hoa ngăn ba Triệu Triệu ,"Em hai sai , đồng ý học cấp ba."
Ba Triệu với con rể, nghiêm mặt hỏi con thứ hai,"Anh rể con chính là sự thật ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-57.html.]
Dáng vẻ Triệu Nhị hổ ngượng ngùng gật gật đầu.
Lâm Thiệu Hoa , ba Triệu hỏi Triệu Nhị : "Hừ, con như thế nào đổi ý ? Không con vẫn ngoan cố ?!"
Triệu Nhị lẩm nhẩm lầm bầm gì, ba Triệu chả buồn . Dù trong nhà đứa con trai học cấp ba là , thể để cả nhà đều chân lấm tay bùn .
Nghĩ, ông sờ sờ đầu Tiểu Triệu,"Tiểu Nhạc về cũng sẽ học cấp ba "
"Dạ" Tiểu Triệu ngoan ngoãn .
Khi Lâm Thiệu Hoa trở thôn Thủy Truân thì trời chợp tối, từng nhà đều tối đen như mực, chỉ nhà cửa còn một tia ánh lửa.
Đến gần thấy, là Triệu Uyển Thanh giơ cây đuốc đang đợi .
"Mau nhà"
Lâm Thiệu Hoa nhẹ đẩy cô nhà, giơ tay cầm cây đuốc trong tay cô, Triệu Uyển Thanh phòng , tay hai lập tức liền cùng nắm.
Bày tay khớp xương rõ ràng của đàn ông nắm chặt bàn tay nhỏ bé mềm mại...
Triệu Uyển Thanh sửng sốt, vội buông tay, đem cây đuốc nhường cho .
Lâm Thiệu Hoa kề bên cạnh cô, xuyên qua ánh lửa thể thấy vành tai cùng gò má ửng hồng của cô... Không là ánh lửa là...
"Tay lạnh quá, nhà sưởi ấm ".
Vừa chạm , bàn tay cô lạnh như băng .
Hai một một trong phòng, Lâm Thiệu Hoa đóng cửa .
"Em của trở về chuyện gì chứ?" Triệu Uyển Thanh sốt ruột hỏi .
Lâm Thiệu Hoa cô ở giường đất, đôi mắt sáng ngời xinh đang mong đợi thì trong lòng khỏi đập liên hồi,"Không việc gì, ba tin em hai bằng lòng học cấp ba thì yên tâm ."
Anh tự giác bỏ qua cảnh ba Triệu cầm đòn gánh, Triệu lấy giày bản giáo huấn Triệu Nhị ...
Quả nhiên, khuôn mặt xinh căng thẳng của cô giãn ,"Vậy là ..."