Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 558

Cập nhật lúc: 2025-03-30 08:12:34
Lượt xem: 3

Bà Từ nói xong một hồi, người đi rồi mới phát hiện ra ngoài cửa, bên trong tứ viện của mình tụ tập vô cùng nhiều người.

Phản ứng đầu tiên của bà ấy là vô cùng xấu hổ, nhưng nghĩ đến bộ dạng uy phong lẫm liệt vừa rồi của mình thì lại yên lặng đứng thẳng người.

Khoảnh khắc vinh quang này thuộc về bà ấy!

Bà lão nhìn quanh một lòng sân, tận hưởng khoảnh khắc này. Sau đó phát hiện ra Triệu Uyển Thanh đang nhìn về phía khóe miệng của bà rồi cười nhẹ. Theo bản năng bà ấy duỗi tay sờ khóe miệng mình. Khi đặt tay vào thì liền thấy một miệng vụn điểm tâm.

Từ lão thái: "..."

Cho nên vừa rồi lúc bà đang nói vô cùng hùng hồn thì miếng vụn điểm tâm này vẫn luôn ở đó?

Trong phút chốc, đắc ý trong lòng liền mất đi một nửa, bà Từ ngượng ngùng nhìn mọi người sau lại tức giận: "Nhìn cái gì mà nhìn? Hâm mộ tôi cũng vậy thôi! Nếu muốn được như vậy thì nhanh đi đầu thai đi!"

Nói xong, bà lão nhanh chân đi vào trong phòng mình.

"Không nghĩ tới, bà Từ đúng là thâm tàng bất lộ đó!"

"Ha ha, đây mới là chính là người thủ đô chính cống, người vừa rồi thì tính là cái gì? Có hai cái phòng mà cũng dám khoe khoang, đúng là không biết điều!"

Hàng xóm láng giềng ăn no một bụng dưa, lúc này mới mỹ mãn rời đi.

Đợi mọi người về hết, bà Từ mới nói từ trong phòng ra: "Hai người đi vào đây."

Triệu Uyển Thanh chỉ vào mình và Lâm Thiệu Hoa, bà Từ gật đầu.

Hai người cùng nhau vào phòng, trước tiên là nói cảm ơn với bà Từ.

Thật không nghĩ tới ngày thường bà Từ là người nhìn thì khó ở chung như vậy, nhưng tới thời điểm mấu chốt vẫn sẽ vì bọn họ mà đứng ra giúp đỡ, mắng người bán nhà kia.

Bà Từ nhẹ nhàng xua tay, che dấu đi sự vui vẻ của mình.

"Đừng khen tôi, lúc còn trẻ tôi còn giỏi hơn, hiện giờ già rồi, phong độ cũng bị giảm xuống nhiều rồi."

Triệu Uyển Thanh, Lâm Thiệu Hoa: "..."

"Đúng rồi, có phải hai người muốn mua nhà không?" Đôi mắt nhỏ của bà Từ nhìn chăm chú về phía hai người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-558.html.]

Triệu Uyển Thanh gật đầu,"Vâng, nhưng mà bà yên tâm, về sau có thời gian rảnh chúng cháu sẽ về thăm bà..."

Bà Từ kỳ quái nói,"Thăm tôi làm gì? Tôi cũng chưa đi, các người cũng không cần phải đi đâu hết."

DTV

"Thấy tứ viện này của tôi thế nào? Nếu các người cảm thấy thích hợp thì tôi sẽ bán lại cho các người."

Triệu Uyển Thanh: "!"

Cô kinh ngạc nhìn về phía Lâm Thiệu Hoa, Lâm Thiệu Hoa thì lại nhìn về phía bà Từ,"Bà à, bà thật sự muốn bán tứ viện này sao?"

Bà Từ ở tứ viện này nhiều năm như vậy, bọn họ vẫn cho rằng bà lão nhớ về người bạn cũ của mình, không nghĩ đến bà lại muốn bán căn nhà này.

Bởi vậy, ngay từ đầu, lúc bắt đầu chuẩn bị đi mua nhà thì hai người đã thẳng tay bỏ qua căn tứ viện này.

Bà Từ chậc lưỡi: "Khinh thường ai vậy? Không phải tôi nói rồi sao? Trong tay tôi có nhiều nhà không đếm xuể, bán đi một căn thì có sao?"

Ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng thật ra, để có thể đưa ra quyết định này thì bà Từ đã suy nghĩ cặn kẽ một hồi lâu.

Đời này của bà đã ở qua nhiều phòng, nhưng căn nhà này là nơi có nhiều hồi ức của bà cùng người bạn già của bà nhất, cũng như là có những hồi ức tốt đẹp với bọn nhỏ. Chỉ là, điều tốt đẹp ấy chung quy cũng đều là quá khứ rồi.

Chỉ có đem thứ tốt đẹp giữ lại trong lòng thì mới có thể vĩnh viễn tồn tại.

Giữ lại nhà thì có lợi ích gì?

Có lẽ là bà già rồi, hoặc có thể do chuyện con gái làm khiến bà nhìn rõ được sự đời hơn.

Cuộc sống, chính là hôm nay có rượu uống thì hôm nay say.

Từ khi nhà họ Triệu đi vào ở, bà có cảm giác, cuộc sống của mình như là có thêm một chút vui vẻ hơn.

Lúc trước bà vẫn luôn lo lắng, rồi một ngày gia đình họ rời đi thì bà biết phải làm sao? Chẳng lẽ lại quay lại cuộc sống một mình ở một căn tứ viện lớn đáng thương như trước kia sao?

Huống chi, bà Từ cảm thấy miệng của mình hiện giờ đã bị gia đình này dưỡng thành ăn quá tốt, nên căn bản không thể tách rời được gia đình họ!

Loading...