Trên bàn yên tĩnh trong chốc lát, ánh mắt từng , lập tức đình chỉ cuộc chiến.
Gác chuyện tranh giành, tiên đào sinh viên khỏi Bắc Đại .
"Bắc Đại các ông nhiều mới như , thiếu một thì gì quan trọng?"
"Bắc Đại giúp sinh viên của đăng bài lên tập san cấp một ? là lòng ác độc! Vẫn nên để sinh viên đến chỗ chúng thì hơn!"
"Giáo sư Chu, học viện Y Khoa mới đúng là sự lựa chọn hơn cho đứa nhỏ , hy vọng ông thể nhận chuyện ở một góc độ khách quan. Mau để đứa nhỏ nghiệp , để học viện Y Khoa chúng mà học nghiên cứu sinh."
Giáo sư Chu: "..."
Chưa từng thấy ... Vô liêm sỉ thế .
Sau khi hội thảo kết thúc, giáo sư Chu trở thành giáo sư trư... Bị tức thành heo (*).
(*) Trư là heo, Chu và trư đồng thanh, ở đây đang chơi chữ.
Về đến trường, việc đầu tiên ông là gọi Triệu Uyển Thanh đến văn phòng ngay.
Triệu Uyển Thanh thấy tập san bàn, trong lòng thầm luận văn của đăng .
"Triệu Uyển Thanh, gần đây tiến độ học tập của em thế nào ?"
Triệu Uyển Thanh chớp mắt mấy cái: "À, vẫn ạ."
Giáo sư Chu lắc đầu: "Chưa đủ."
Giáo sư Chu xoay , ôm một chồng sách từ trong ngăn tủ phóng đến mặt cô.
"Em đang ở học kỳ của năm hai, đây là thời điểm em nên thành hết chương trình học và nghiệp đại học." Giáo sư Chu bằng vẻ mặt chính trực.
Triệu Uyển Thanh: "?" Trên đỉnh đầu của cô đang chậm rãi xuất hiện một cái chấm hỏi.
Giáo sư Chu ánh mắt ngơ ngác của cô khiến trong lòng trở nên căng thẳng, mặt hiện vẻ hổ, : "Khụ! Tốt nghiệp đại học thì trực tiếp nghiên cứu sinh với , tự hướng dẫn."
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-551.html.]
Mầm mống thế nhất định chộp tay Bắc Đại họ, thể để mấy ông già chiếm lợi.
Sau khi dứt lời, giáo sư Chu trông đợi Triệu Uyển Thanh, thậm chí ông nín thở vì căng thẳng, giống như đang chờ đợi phán quyết.
Triệu Uyển Thanh chấn động lâu vẫn lấy tinh thần, trong vô thức cô thốt lên: "Cái gì ạ?"
Vậy là cô sắp lên nghiên cứu sinh ? Không năm năm năm ? Lúc mới một năm rưỡi.
Kiếp cô từng học hết chương trình đại học và nghiệp trong thời gian ngắn nhưng cô bao giờ nghĩ đến sẽ như .
Hôm nay đột nhiên giáo sư Chu chỉ , Triệu Uyển Thanh chợt cảm thấy Cũng là .
Dù hiện nay cũng quá nhiều kiến thức đang lập , nếu như , vì cô sớm học hết chương trình nghiệp sớm hơn?
Giáo sư Chu chờ đợi đến mức hoa cũng sắp tàn thì Triệu Uyển Thanh gật đầu đồng ý.
"Cảm ơn giáo sư cho em cơ hội !" Cô kích động bước lên cúi đầu cảm ơn giáo sư Chu.
Thầy giáo đáng kính! Người ! Quý nhân!
Kiếp cô còn từng tuyển thẳng lên nghiên cứu sinh và cần thi thế .
Giáo sư Chu thấy học trò ôm sách, gương mặt hồng hào, tinh thần phấn chấn rời khỏi văn phòng của ông , giáo sư Chu nhịn thở phào nhẹ nhõm.
Ôi, cuối cùng cũng bảo vệ hạt giống .
Hiệu trưởng, viện trưởng, các bỏ bao vì trường của chúng !
Từ quyết định nghiệp sớm, Triệu Uyển Thanh giao siêu thị và Trần Ký cho ba Lâm, Triệu và Đổng Hiểu Phương quán xuyến đế cô thể tập trung bộ ôn tập các môn.
Đã nghiệp sớm nên Triệu Uyển Thanh cũng ý định lề mề, cô thành tất cả chương trình đại học trong nửa năm và nghiệp sớm.
Các bạn của cô cũng đến việc , họ bất ngờ, chấn động lâu mà tỉnh táo .