Chẳng qua cho dù thấy cha nhưng đứa nhỏ vẫn lời nào, chỉ lẳng lặng .
Nhân viên tàu liên lạc với cảnh sát bên , chờ đến trạm tiếp theo sẽ lập tức đưa đến đồn cảnh sát.
Triệu Uyển Nguyệt thêm: "Đồng chí, còn tàu vẫn còn ba đồng bọn của nữa, chính như , hãy kiểm tra cẩn thận ."
Nhân viên công tác lập tức sắp xếp thăm dò.
"Đây là con của ai?" Nhân viên công tác hỏi đàn ông.
Người đàn ông xuất trình giấy tờ cho nhân viên kiểm tra, trong đó một thẻ quân nhân.
Nhân viên công tác xác nhận vấn đề gì nữa mới để ôm đứa bé : "Vị đồng chí , ôm đứa nhỏ ngoài thì cẩn thận, bây giờ ngoài đường đầy rẫy lừa gạt."
Người đàn ông lau mồ hôi trán , gật đầu.
Nhân viên công tác cho kéo kẻ buôn , đàn ông lập tức đến mặt nhà họ Triệu lời cảm ơn.
Triệu Uyển Thanh chỉ chị cả của : "Anh cần cảm ơn chúng , là chị cả của cứu đứa nhỏ."
Người đàn ông về phía Triệu Uyển Nguyệt: "Đồng chí, thật sự vô cùng cảm ơn cô..."
Dứt lời, rút ví tiền trong túi , lấy hết tiền bên trong .
Một xấp tiền lớn nhỏ , đàn ông nhét tay chị cả Triệu: "Số tiền nhiều lắm nhưng nhất định cô nhận lấy, nếu nhờ cô, thể tìm thấy Tiểu Trí nhà nữa ."
Triệu Uyển Nguyệt tiền, xuống đứa bé trai tuấn tú đang cạnh chân đàn ông, chị vội từ chối: "Không nên, nên. chỉ tiện tay mà thôi, cất tiền ..."
Thấy chị từ chối quyết liệt như , cuối cùng đàn ông cũng đùn đẩy nữa nhưng xin cách liên lạc với nhà họ Triệu, rằng hôm khác đến nhà cảm ơn.
Lúc gần , Triệu Uyển Nguyệt nhịn xoa đầu Tiểu Trí, chị lưu luyến rời đàn ông dẫn đứa bé rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-546.html.]
Lúc xe lửa đến thủ đô, nhà họ Triệu và nhà họ Lâm xách theo bao lớn bao nhỏ lượt xuống xe, đó xe buýt về đến tứ hợp viện.
Một bên khác đàn ông cũng dẫn Tiểu Trí khỏi nhà ga, ở nhà ga một chiếc xe con màu đen cũ đang chờ sẵn.
Người đàn ông thấy cô gái cạnh chiếc xe đen đang ngó xung quanh thì phất tay: "Hòa Bình, bên !"
Phạm Hòa Bình một lúc lâu, khi chắc chắn đó là chú và em họ của thì vội vàng chạy đến.
Ba lên xe, lúc Phạm Hòa Bình mới thời gian rảnh mà kỹ mặt Tiểu Trí.
"Ôi, mặt Tiểu Trí thế ? Sao đỏ như ? Em đánh ?" Phạm Hòa Bình ở hàng ghế , hoảng hốt thốt lên, đó ánh mắt tỏ nghi ngờ chú đang ở ghế lái phụ.
Phạm Vệ Thành cau mày, : "Chắc cháu đang nghĩ là chú đánh đó chứ? Cháu gì?"
Vẻ mặt Phạm Hòa Bình ngượng ngùng. Cô ôm Tiểu Trí lòng , khẽ xoa nắn mấy .
Phạm Vệ Thành thẳng thắn : "Trên xe gặp bọn buôn , chú mua cơm nên tiện ôm Tiểu Trí theo, đứa nhỏ vốn chuyện... May mắn gặp , họ cứu Tiểu Trí về, nếu ..."
DTV
Nếu Phạm Vệ Thành cũng dám nghĩ đến nữa, hễ tưởng tượng đến rùng .
Phạm Hòa Bình chú kể cũng thấy khiếp sợ, cô ôm Tiểu Trí chặt hơn: "Vậy cảm ơn cho tử tế mới . Nếu Tiểu Trí thật sự bắt , ..."
Xe chạy khỏi nhà ga, càng lúc càng xa.
Người nhà họ Triệu và nhà họ Lâm về đến tứ hợp viện, họ thuê mấy gian phòng nhưng lúc ở đủ, thế là Triệu Uyển Thanh tìm bà Từ thuê thêm mấy gian.
Bà Từ thấy cả nhà đến, tuy điều kiện hữu hạn, cũng bận rộn nhưng mặt họ đều mang nụ .
Bà trong chốc lát một về phòng.
Vì nhà khác mỹ mãn như , còn bà thì...
Bà Từ chậm rãi giường, thở dài một .