Lâm Thiệu Hoa gật đầu, tới chỗ cô đang nhẹ nhàng bế cô lên tay, khi bước trong phòng thì Lâm giữ tay , móc một bao lì xì đỏ thẫm nhét túi áo Triệu Uyển Thanh.
"Cho vợ con một chút tiền mừng tuổi".
Tiểu Lâm vốn đang gật gù sắp ngủ quên, nhưng thấy lì xì liền thức, hai mắt mở mơ màng hỏi Lâm: "Mẹ, tiền lì xì năm mới ?"
"Ha ha ha ha..." Lâm mặt , lén khúc khích.
Lâm Thiệu Hoa cũng đưa mắt liếc về phía em trai nở một nụ , tiếp tục bế Triệu Uyển Thanh trong phòng ngủ, em trai bé nhỏ cũng thành công lấy một bao lì xì đỏ, chớp mắt tiếng tươi hạnh phúc tràn đầy bộ căn nhà.
Cho dù là phụ nữ đang mai thai nhưng cân nặng của cô đối với Lâm Thiệu hoa vẫn nhẹ, giống như bế gì trong tay, cẩn thận bế cô đặt lên giường, tỉ mỉ kéo chăn lên đắp cho cô như sợ cô tỉnh giấc.
Trong bóng đêm yên tĩnh, đàn ông im như tượng cô gái đang ngủ say giường, một lúc lâu mới chịu rời .
Lúc phòng khách, tiểu Lâm cũng còn ở đó, Lâm cũng mừng cho Lâm Thiệu Hoa một bao lì xì bảo phòng ngủ sớm.
Mẹ con hai chậu than hơ tay, bên ngoài thỉnh thoảng phát tiếng pháo nổ inh ỏi, trong đêm tối tĩnh lặng tiếng pháo cực kì rõ ràng.
"Năm nghiệp con dự định gì?" Lâm mở lời .
Năm Lâm Thiệu Hoa sẽ nghiệp trung học phổ thông, theo lý mà thì thể dễ dàng tìm một chỗ công tác thành phố.
mấu chốt quan trọng là quan hệ.
Nhà họ Lâm một gia tộc lớn, tất nhiên cái thứ gọi là quan hệ .
Không quan hệ, thì ngay cả nghiệp trung học phổ thông cũng chỉ thể suốt ngày quanh quẩn trong nhà ruộng.
Lâm Thiệu Hoa những tia lửa bùng lên từ chậu than, âm thanh chút nặng nề: "Trong tiểu đội còn thiếu một chân kế toán, nếu chuyện gì xảy ngoài ý , nghiệp xong con sẽ "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-53.html.]
Anh đang tới một trong ba tiểu đội trong thôn Thủy Truân, đội trưởng một tiểu đội trong đó chính là bác cả Lâm.
chân kế toán trong tiểu đội cũng cửa mà , tới thực lực, đưa mắt hết cả đội, chỉ một là học sinh nghiệp trung học phổ thông, nếu đủ tư cách kế toán thì còn ai đủ năng lực ".
Xuyên qua ánh lửa của chậu than, Lâm con trai đang khẽ nhíu mày: "Đây là chuyện , nếu ba con còn sống nhất định cũng thấy mãn nguyện..."
DTV
Bà một , đối với đứa con trai lớn thật bà cũng đủ hiểu , cũng thể kế hoạch và những mong to lớn trong lòng . bà thể lờ mờ cảm nhận khát vọng của con trai con đường học vấn...
Anh giống với cha của , cam chịu ở mãi trong cái ao tù, ngày ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời mà sống.
Hai con chuyện đến thời điểm giao thừa mới xong, bên ngoài âm thanh pháo nổ từng hồi liên tiếp , đón xong giao thừa, Lâm Thiệu Hoa trở trong phòng ngủ tối đen như mực, tiếng thở đều đều của giường chạm đến tai .
Anh cởi quần áo ngoài bước tới bên giường đất, nhẹ nhàng vén chăn chui trong, khi chỗ giúp cô đắp chăn thật cẩn thận.
Triệu Thanh Uyển đón tết năm 70 trong giấc ngủ mơ ngon lành...
"A? Sao hai bao lì xì nhỉ?"
Vừa sáng sớm, Triệu Uyển Thanh thấy trong túi áo vốn trống rỗng của xuất hiện hai bao lì xì, vẻ mặt đầy ngơ ngác.
Bao lì xì thời đại vốn thể so sánh với bao lì tinh xảo của thời đại của cô, bây giờ bao lì xì chỉ gấp bằng giấy đỏ là thành bao lì xì, ngoài còn họa tiết nào khác.
Nhìn bên ngoài cực kì đơn giản.
Triệu Uyển Thanh mở hai bao giấy đỏ , một bao nhét một khối tiền, cái còn thì nhét hai khối.
Là của Lâm với chồng của cô cho ? Chứ thể nào... thể nào là Tiểu Lâm lì xì cho cô đúng ?
Cho cô tiền thì cô liền nhận, Triệu Uyển Thanh thành thạo đút tiền trong gian, một chút trở ngại tâm lí nào.