Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 526
Cập nhật lúc: 2025-03-29 21:40:03
Lượt xem: 8
Triệu Uyển Thanh đi vào phòng bếp, lúc Phạm Hoà Bình xúi giục cô không nhịn được mà nhúng tay vào làm, nấu một nồi thịt kho tàu, chân giò với cá hầm cải chua.
Người nhà họ Phạm ăn thử đồ Triệu Uyển Thanh nấu, đều khen ngon không dứt lời. Mẹ Phạm cố tình kéo Bánh Trôi nhỏ ngồi bên cạnh mình, bản thân một bên vừa ăn cơm một bên vừa chăm cho Bánh Trôi nhỏ ăn.
Bánh Trôi nhỏ cũng là một cô bé ngọt miệng cực kì, dỗ đến mặt này mẹ Phạm cười tới không thấy mặt trời.
DTV
Ở lại tới buổi chiều, một nhà Triệu Uyển Thanh mới rời đi.
Lúc đàn ăn cơm tối, cả ba ngươi nhà Họ Phạm ngồi trên bàn ăn nói về gia đình của Triệu Uyển Thanh.
Mẹ Phạm liếc mắt thấy con gái mình tay không bốc giò heo, cầm gặm đến trên mặt đều dính đầy dầu mỡ ...
Trong đầu không khỏi nhớ lại bộ dáng đáng yêu của ba đứa trẻ kia vào buổi trưa ...
"ầy, nhìn thử cả nhà của Triệu Uyển Thanh đi, sự nghiệp hay gia đình đều có! Ngay cả con cũng có tận 3 đứa, làm cho mẹ cực kì hâm mộ!" Mẹ Phạm cảm thán với Phạm Vệ Cương, nhưng đôi mắt lại nhìn về phía Phạm Hoà Bình.
Phạm Hoà Bình lúc này đang say mê gắp giò heo, cơ bản là không chú ý tới ánh mắt của mẹ mình.
Cô cắn miếng chân giò, không suy nghĩ mà hàm hồ nói: "Có cái gì mà mẹ phải ngưỡng mộ chuyện này? Mẹ cũng có thể tự mình sinh thêm hai đứa nữa mà, như vậy là mẹ sẽ có ba đứa con rồi ..."
Mẹ Phạm: "..."
Bà kiên nhẫn nhắm hai mắt lại, n.g.ự.c phập phòng lên xuống.
Phạm Vệ Cương mặt vô biểu tình, quán thượng như vậy cái đại oan loại nữ nhi hắn đã sớm đã tê rần...
Phạm Vệ Cương mặt không có chút thái độ gì, ông từ sớm đã quen với cách chọc tức người khác này của con cái mình
Mẹ Phạm nghiền răng nghiến lợi nói: "Con còn có mặt mũi ở đây mà ăn tiếp?"
Phạm Hòa Bình đang lại há to mồm gặm chân giò, hưởng thụ mà nheo đôi mắt lại: "A - thật ngon!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-526.html.]
Sau khi Lâm Thiệu Hoa với Triệu Uyển Thanh trở về nhà, liền đem chuyện mà Phạm Vệ Cương nói với mình cho cô nghe.
Triệu Uyển Thanh kinh ngạc tới mức trợn tròn cả hai mắt,"Cha của Hoà Bình đây là đang muốn ... nâng đỡ anh sao?!"
Lâm Thiệu Hoa sờ sờ cằm, gật đầu nói: "Trước mắt thì nhìn qua là như thế, mặc kệ là như thế nào, lần này đúng là một cơ hội tốt để làm nghiên cứu, là cơ hội ngàn năm mới có một lần."
"Muốn đi trong bao lâu?"
"Bây giờ anh vẫn chưa biết rõ lắm, anh đoán ít nhất cũng tốn khoảng một tháng."
Phạm Vệ Cương làm việc rất nhanh, sang ngày hôm sau đã khiến cho bí thư nhét thêm Lâm Thiệu hoa vào danh sách nghiên cứu. Sau khi Lâm Thiệu Hoa ở bên này biết được tin thì Triệu Thanh Uyển liền giúp anh thu xếp hành lí trong đêm.
Vào buổi tối ba ngày sau, Lâm Thiệu Hoa đã mang theo hành lí cùng đoàn người trong văn phòng nghiên cứu ngồi xe lửa đi tới tỉnh An Trung kia ...
Đợi cho đến khi đến thôn Hiểu Cương ở tỉnh An Trung, Lâm Thiệu Hoa với người đi cùng lập tức biết được nơi này khác với những địa phương khác thế nào.
Rõ ràng đã bắt đầu vào mùa đông, nhưng trên ruộng vẫn có nông dân đang bận rộn làm việc như cũ.
Trời đất bao la, bận rộn trải dài.
Nhóm nghiên cứu thông qua hình ảnh bận rộn đó có thể nhìn thấy được, giống như thời thế đang dần dần bắt đầu thay đổi rồi...
Siêu thị bán đồ nấu ăn khai trương tròn nửa tháng, Triệu Uyển Thanh tính toán sổ sách của siêu thị. Trừ đi lúc mới khai trương siêu thị bán được nhiều cùng với lúc siêu thị tạm ngừng kinh doanh hai tuần, còn lại thì việc làm ăn buôn bán đều ở mức ổn định.
Bởi vì chi phí phát sinh ít, hơn nữa còn bán được nhiều, tiền kiếm được vẫn rất ổn định. Chỉ mới 5 tháng đã kiếm được cho Triệu Uyển Thanh nhiều hơn cả năm, thu được hai mươi lăm nghìn đồng tiền, trừ đi tiền nhân công với tiền làm kho hàng, vận chuyện, chỉ riêng tiền lời cũng đã đạt hơn hai mươi nghìn đồng, tiền kiếm được từ siêu thị trực tiếp biến Triệu Uyển Thanh từ một người nghèo xác xơ thành vạn nguyên hộ luôn.
Có tiền tự nhiên sẽ muốn tiêu xài, không dùng mà cứ để đó cũng không có ý nghĩa gì.