Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 523

Cập nhật lúc: 2025-03-29 21:39:57
Lượt xem: 5

"Bài báo này viết rất hay, bất kể là từ biện pháp mở cửa trong nước hay tình hình bên ngoài, đều có thể nêu ra được cách nhìn nhận của riêng mình..." lãnh đạo lớn đạo hút xong điếu thuốc, đưa tay phẩy phẩy khói thuốc ở trước mặt.

Phạm Vệ Cương: "Thật sự không dám giấu ngài, tôi đã gặp qua tác giả của bài báo này, cậu ấy hiện tại vẫn đang là một sinh viên đại học."

"Ồ? Vẫn đang học đại học à?" Lãnh đạo lớn kinh ngạc nói.

Phạm Vệ Cương gật đầu nói: "Vâng, cậu ấy hiện đang là sinh viên năm hai khoa chính trị đại học Thanh Hoa, là trạng nguyên khoa tự nhiên tỉnh Lũng Tây khi kỳ thi đại học được khôi phục năm đó. Vợ của cậu ấy xếp thứ hai trong kỳ thi đại học, đang theo học ở đại học y khoa Bắc Kinh, là bạn cùng khóa với cô con gái ngốc nghếch của tôi."

"Ha ha..." Lãnh đạo lớn nghĩ đến cô gái nhỏ có chút ý nghĩ kỳ lạ của nhà họ Phạm, kẽ cười một tiếng.

Cả chặng đường Phạm Vệ Cương có thể ngồi vào vị trí này có một phần là nhờ sự nỗ lực của ông ấy, nhưng tất nhiên không thể thiếu sự bồi dưỡng và dìu dắt của lãnh đạo lớn được.

Ông ấy là cấp dưới trực thuộc của lãnh đạo lớn, cũng có mấy phần hiểu biết về con người của lãnh đạo lớn.

Một người bận trăm công nghìn việc, lịch trình làm việc mỗi ngày đều nhiều đến mức đè bẹp cả một con kiến như lãnh đạo lớn, sao có thể chỉ gọi ông ấy đến đây để ngồi đọc báo chứ?

Ông ấy biết lãnh đạo lớn đang muốn thông qua bài văn này hiểu biết về con người của Lâm Thiệu Hoa.

"Tôi cũng đã đọc hầu hết các bài viết do Lâm Thiệu Hoa được đăng báo rồi, chúng đều rất hay... Đặc biệt là bài viết chỉ trích lần trước của cậu ấy về 'chống lại đầu tư cho nghiên cứu quân sự', cậu ấy đã viết: 'Tôn nghiêm chỉ ở trên lưỡi kiếm, sự thật chỉ ở trong tầm ngắm của đại pháo'..." [2]

[2] Tôn nghiêm chỉ ở trên lưỡi kiếm, sự thật chỉ ở trong tầm ngắm của đại pháo: câu nói này được nói bởi giáo sư Ngải Dược Tiến của Đại học Nam Khai.

Phạm Vệ Cương tóm tắt ngắn gọn về những bài báo mà Lâm Thiệu Hoa đã từng đăng trên báo cho lãnh đạo lớn nghe.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-523.html.]

Sau khi lãnh đạo lớn nghe xong thì không nhịn được khen ngợi nói: "Được lắm, nói rất hay, tôn nghiêm chỉ ở trên lưỡi kiếm, sự thật chỉ ở trong tầm ngắm của đại pháo! Quốc gia không có quân đội hùng mạnh thì lấy gì để đất nước cường thịnh?"

"Vệ Cương à, chặng đường mà đất nước chúng ta phải đi vẫn còn ở phía trước, chúng ta yêu cầu vô số người trẻ tuổi có hoài bão và tài giỏi tham gia. Nếu có hạt giống tốt thì phải bồi dưỡng thật tốt."

Khi Phạm Vệ Cương rời khỏi văn phòng của lãnh đạo lớn, trong lòng cũng hiểu được ý của lãnh đạo lớn.

Hôm nay tình cờ là chủ nhật, lúc Phạm Vệ Cương về đến nhà thì Phạm Hòa Bình cũng đang ở nhà.

Phạm Vệ Cương nhìn cô con gái ngốc nghếch của mình mặc quần áo mới, cố ý đi qua đi lại trước cửa nhà của Tưởng Huệ, đi lại mấy lần còn cảm thấy chưa đủ, như thể sợ người ta không nhìn thấy nó mặc quần áo mới vậy, lại quay lại đi thêm mấy lần nữa...

Gân xanh trên trán ông ấy lập tức giật giật mấy cái, kiên nhẫn nhắm mắt lại.

Thật sự là gia môn bất hạnh mà! Sinh ra được một đứa con gái như vậy.

"Phạm Hòa Bình, con về ngay cho cha." Ông ấy hét về phía cửa.

Đúng lúc Phạm Hòa Bình cũng khoe khoang xong rồi, kiêu ngạo nâng cằm, khí phách hiên ngang đi về nhà. Dáng vẻ đó trông giống như một con gà trống vừa đánh nhau thắng xong vậy!

"Cuối tuần sau, con gọi cả nhà bạn cùng lớp của con đến chơi, chính là bạn học Triệu Uyển Thanh mà con thường xuyên nói có quan hệ rất tốt đó."

Phạm Hòa Bình kinh ngạc nhìn ông ấy, hỏi: "Hả? Vì sao ạ?"

Phạm Vệ Cương khẽ cười nói: "Không phải con đã nói người ta thường xuyên quan tâm giúp đỡ con sao? Vậy không nên mời người ta đến ăn một bữa cơm sao?"

Phạm Hoà Bình cảm thấy cha mình nói rất có lý, lập tức mỉm cười đồng ý.

Loading...