Ngày hôm , chút bất ngờ gì xảy , cô dậy muộn, cũng may hôm nay Triệu Uyển Thanh học, nếu chắc chắn sẽ bạn bè thấy chân đường đều run run.
Sáng sớm khi Lâm Thiệu Hoa rời còn ôm hôn cô một cái, đó mới cảm thấy hài lòng cầm bài ngoài.
Đây cũng đầu tiên Lâm Thiệu Hoa gửi bài cho tòa soạn báo nhân dân, đó gửi bài nhiều và tòa soạn báo nhận lấy, còn đăng một trang báo khá tiếng, đồng thời còn gửi cho Lâm Thiệu Hoa khoản nhuận bút cực kỳ xa xỉ.
Lần , bài văn của Lâm Thiệu Hoa vẫn gửi đến tòa soạn báo nhân dân.
Trụ sở của tòa soạn báo nhân dân ở Bắc Kinh, cùng trong một thành phố thì chỉ mất một ngày để gửi đến nơi. Tổng biên tập của tòa soạn báo nhân dân cực kỳ phấn khích khi một nữa thấy thư của Lâm Thiệu Hoa gửi đến đây.
Người thanh niên tên Lâm Thiệu Hoa đang việc trong đơn vị nào, bài về chính sách cực kỳ , quan điểm mới lạ độc đáo, nhưng cũng ngược với quỹ đạo của quần chúng.
Vừa là một cán bộ giỏi ở cấp cơ sở... Có lẽ là một giáo sư đại học.
Tổng biên tập nghiêm túc xong bài , đó trực tiếp sắp xếp để nó đang đăng tờ báo ngày mai.
Báo khỏi nhà máy in, phân phối đến các tiệm bán báo, cơ quan đơn vị, nhân dân cả nước lượt mua tờ báo , đó thấy bài trang nhất của báo chí...
Số báo mới nhất của kỳ cũng đưa đến bàn của lãnh đạo lớn, sáng sớm khi lãnh đạo lớn xử lý xong công việc của chính phủ, tiện tay cầm tờ báo lên để thư giãn.
《 Đàm luận về chính sách mở cửa của Trung Quốc 》
Đây là tờ báo của tòa soạn báo nhân dân, bài đăng trang nhất của tờ báo.
Hai hàng lông mày của lãnh đạo lớn khẽ nhướng lên, liếc tên tác giả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-522.html.]
Không chuyên chính sách cho chính phủ.
Ông liếc tên tờ báo, chắc chắn rằng đây là một tờ báo của tòa soạn báo nhân dân, lúc mới bỏ sự nghi ngờ tiếp tục bài .
Vừa , khiến lãnh đạo lớn suy nghĩ lâu.
Sau khi xong, ông im lặng một lát, lúc mới cất riêng tờ báo sang một bên...
Sau khi Phạm Vệ Cương kết thúc cuộc họp, đến cửa bí thư của lãnh đạo lớn đích đến gọi .
Những cùng đến họp khỏi kinh ngạc cảm thán: " Lãnh đạo lớn thực sự coi trọng nhà họ Phạm..."
"Bản Phạm Vệ Cương cũng tự phấn đấu, chẳng trách tại lãnh đạo lớn coi trọng ông ..."...
Trong phòng khách, Phạm Vệ Cương đang ở bàn , bàn đặt một tờ báo, đối diện, lãnh đạo lớn đang châm một điếu thuốc, chậm rãi : "Cậu tờ báo ."
Phạm Vệ Cương cầm lấy tờ báo, bắt đầu từ trang đầu, phát hiện hóa đây là bài văn do Lâm Thiệu Hoa .
Lâm Thiệu Hoa, trai trẻ mà ông quen khi ở huyện Cao Điền. Sau , trở thành trạng nguyên khối tự nhiên trong kỳ thi đại học ở tỉnh Lũng Tây, ấnh tượng của Phạm Vệ Cương về thanh niên mới sâu sắc hơn.
mà cho đến tận bây giờ, ấn tượng của ông đối với Lâm Thiệu Hoa cũng chỉ dừng ở ấn tượng đây là một thanh niên trẻ xuất sắc.
DTV
Điều thực sự khiến ông cách khác về Lâm Thiệu Hoa là khi đại học. Trong nửa năm qua, ông tất cả bài văn mà Lâm Thiệu Hoa gửi cho tòa soạn báo, trong đó nhiều từ ngữ tuyên truyền giác ngộ, trong bài nhiều kiến giải sâu sắc về tình hình chính trị hiện nay.
Phạm Vệ Cương thể dự đoán tương lai mấy năm , khi Lâm Thiệu Hoa nghiệp và , nhất định sẽ một thế giới rộng lớn và những thành tựu to lớn đang đón chờ thanh niên .
Sau khi xong bài báo , Phạm Vệ Cương đặt tờ báo trở vị trí ban đầu.