Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 512
Cập nhật lúc: 2025-03-29 21:39:36
Lượt xem: 2
Triệu Uyển Thanh hít sâu vài hơi, chậm rãi kéo huyết áp vừa tăng cao xuống. Lúc này mới nói: "Dì, trước hết mọi người cứ ở tạm lại đây, nơi này còn không ít phòng trống, một hồi nữa con dẫn mọi người đến tìm chủ nhà thuê một phòng."
Mẹ Lưu xấu hổ nói: "Nhưng... Dì không có tiền..."
Triệu Uyển Thanh nhìn thoáng qua mái tóc đã hoa râm của mẹ Lưu, trong lòng cô cũng thấy chua xót. Lần trước gặp mẹ Lưu, mái tóc của bà ấy chỉ mới bạc một nửa nhưng sau lần này đột nhiên thấy bạc trắng cả đầu.
"Cứ ở lại đây trước, cháu sẽ cho hai người mượn tiền thuê nhà, chờ sau này Lan Tử đã có công tác hoặc dì tìm được công việc, có tiền thì trả lại cho cháu là được."
Triệu Uyển Thanh đưa tay nắm lấy tay Lưu Lan, muốn bước đến gần trấn an cô ấy nhưng vừa đụng phải, Lưu Lan đã "ôi" một tiếng.
"Làm sao vậy?"
Cô nhìn tay Lưu Lan, lúc này mới thấy móng tay cô ấy bị đứt, có móng thì bị bật ra, thậm chí có móng đ.â.m vào trong, m.á.u thịt be bét.
Mẹ Lưu nhìn tay con gái mình, bà ấy im lặng lau mắt.
Triệu Uyển Thanh lẳng lặng nhìn bàn tay bị thương của Lưu Lan, trong lòng lại cố gắng đè nén lửa giận vừa mới bùng lên một lần nữa.
Xem ra vì muốn tránh thoát khỏi gã đàn ông kia xâm hại nên mới làm ra vết thương thế này.
DTV
Triệu Uyển Thanh ngước mắt nhìn Lưu Lan, tuy áo cô ấy mặc đã gài nút kín mít nhưng ở chỗ cổ lộ ra vẫn có thể nhìn thấy dấu vết xanh tím khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
Móng tay đứt gãy, vết xanh tím đan xen nhau... Thế này cũng đủ để biết lúc đó Lưu Lan đã phải hoảng sợ và vô lực đến mức nào.
"Uyển Thanh, tôi muốn báo cảnh sát... Tôi không muốn buông tha tên súc sinh kia..."
Lưu Lan vừa dứt lời, trong phòng đều im lặng.
Triệu Uyển Thanh cúi đầu nhìn mặt đất, cô không biết nên nói cái gì.
Cô cũng là nữ, đương nhiên cô có thể đồng cảm với chuyện Lưu Lan gặp phải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-512.html.]
Nhưng vấn đề lớn nhất của chuyện này chính là không có chứng cứ.
Xâm phạm không thành công, chuyện này lại xảy ra trong nhà thím ba, chỉ cần đối phương không thừa nhận thì căn bản không có chứng cứ.
Báo cảnh sát sao? Quả thật cảnh sát cũng sẽ đến một lần. Nếu để hàng xóm láng giềng biết chuyện Lưu Lan gặp phải, chỉ sợ sau cùng cô ấy còn bị kẻ ác giội nước bẩn.
"Lan Tử, cậu có tin tôi không?" Triệu Uyển Thanh nhìn hai mắt Lưu Lan, nghiêm túc hỏi.
Lưu Lan không khóc nữa, cô ấy gật đầu.
"Nếu cậu tin tưởng tôi thì hãy nghe lời tôi. Chúng ta không nên báo cảnh sát, trái lại cậu hãy chờ mà xem, tôi có cách trút giận cho cậu.
Chuyện đã xảy ra được một thời gian rồi, lúc này đầu óc cô ấy đã dần dần bình tĩnh lại.
Làm sao cô ấy không biết mình có báo cảnh sát cũng vô dụng chứ?
Thế nhưng trong lòng vẫn không có cách nào nuốt uất ức này xuống.
Cùng ngày hôm đó, Triệu Uyển Thanh dẫn hai mẹ con Lưu Lan đến tìm bà Từ, vì cân nhắc đến vấn đề tiền thuê nên hai người họ chỉ thuê một gian phòng nhỏ nhất.
Triệu Uyển Thanh giúp hai người họ thu dọn trong phòng một phen để hai người có thể ở ngay trong đêm.
Sáng sớm hôm sau, Triệu Uyển Thanh dẫn mẹ Lưu đến siêu thị.
"Hôm qua cháu nhớ đến siêu thị còn thiếu người, nếu dì không ghét bỏ đây là cửa hàng tư nhân thì hãy ở lại đây làm việc, tiền lương một tháng là mười lăm đồng, công thêm trích phần trăm bán hàng mỗi tháng, dì thấy thế nào?"
Triệu Uyển Thanh dẫn theo dì Lưu đi dạo một vòng, để bà ấy nhìn qua nội dung công việc nhân viên siêu thị thường làm, sau đó mới ngỏ lời mời bà ấy làm việc ở đây.
Mẹ Lưu vừa vào siêu thị đã sửng sốt, bà ấy chưa từng nhìn thấy siêu thị lớn thế này, hơn nữa hàng hóa đặt trên mấy quần hàng trong siêu thị vô cùng phong phú, hàng hóa được phân loại rõ ràng, nhân viên cũng mặc áo đồng phục, nhìn vào đã thấy cực kỳ cao cấp.
Xem hết một vòng, mẹ Lưu nghe Triệu Uyển Thanh nói muốn để mình ở lại làm việc, phản ứng đầu tiên của bà ấy vẫn là từ chối.
"Dì... Làm sao dì có thể làm việc trong siêu thị tốt thế này?... Dì không biết gì cả, cũng không thể gây phiền phức cho siêu thị..."