Triệu Uyển Thanh ngạc nhiên hai , lúc sắc mặt họ tái nhợt, lộ vẻ hoảng sợ và vẻ như sụp đổ, còn mang theo túi đồ nhỏ, Triệu Uyển Thanh vội kéo hai trong.
"Bên ngoài rét lắm, trong sưởi ấm !"
Lưu Lan Triệu Uyển Thanh kéo phòng, vẻ mặt cô như c.h.ế.t lặng. Trên mặt Lưu đầy khổ sở, lúc về phía Triệu Uyển Thanh, vẻ mặt cực kỳ áy náy, bà cố nén nước mắt : "Làm phiền cháu quá bạn học Triệu... Chúng thật sự đến đường cùng ... Dì dì..."
Mẹ Lưu mở miệng chuyện, Lưu Lan bên cạnh thì nhịn nổi nữa, cô to lên.
"Uyển Thanh, hu hu hu..."
Triệu Uyển Thanh vội ôm lấy cơ thể sắp ngã xuống đất của Lưu Lan, vuốt bàn tay cô an ủi: "Làm ?... Đừng ! Lan Tử, từ từ , thử thể giúp đỡ ..."
Cô nháy mắt với Lâm Thiệu Hoa.
Lâm Thiệu Hoa dậy dẫn theo ba đứa bé và Lâm đến phòng cách vách, để gian phòng cho họ chuyện.
Lúc trong phòng chỉ ba , Lâm kìm nước mắt, bà với Triệu Uyển Thanh.
Lưu Lan và Lưu đang sống nhờ ở nhà thím ba của cô , Lưu thường việc chân tay cho nhà thím ba, mà Lưu Lan cũng nhàn rỗi, mỗi ngày học xong trở về nhà đều giặt quần áo cho nhà thím ba.
Chuyện mới xảy sáng ngày hôm nay. Lưu Lan đến phòng họ Lưu Bằng lấy quần áo bẩn giặt, đột tiên Lưu Bằng ôm chặt cô từ phía , giở trò với cô .
Lưu Lan dọa sợ, thét lên, nhanh đó Lưu đến kịp.
Mẹ Lưu thấy con gái Lưu Bằng đè giường, quần áo cũng lột mất một chiếc.
Hai mắt bà tối sầm , lập tức nhào đến tát Lưu Bằng mấy cái, hai con chiến đấu một phen thì Lưu Bằng mới buông Lưu Lan .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-511.html.]
DTV
Động tĩnh từ phòng lớn như đương nhiên thím ba và chú ba cũng thấy.
đến khi chuyện xảy , hai vợ chồng họ dạy dỗ con mà trái sang trách móc Lưu Lan.
Thím ba nổi giận đùng đùng chỉ Lưu Lan: "Mày chính là con hồ ly tinh! Mày dụ dỗ con trai tao, tao còn tính với mày, bây giờ mày còn cắn ngược , mày hổ!"
Chú ba cũng : "Lan Tử, chuyện do cháu chuyện bé xé to! Anh của cháu cũng chỉ đùa với cháu, em các cháu đùa giỡn với , thành giở trò lưu manh? Đừng gây ầm ĩ vô lý như !"
Lưu Lan Lưu ôm ngực, Lưu từng gương mặt xí của nhà thím ba, bà tức đến mức lệ rơi đầy mặt.
Mẹ Lưu tức giận, cả run lên bần bật, bà buông Lưu Lan , xông đến đánh cả nhà thím ba một trận, kết quả đương nhiên chính là hai tay đánh bốn tay, Lưu nhà thím ba tát mấy cái.
Cứ như mà Lưu Lan và nhà thím ba đuổi ngoài.
Mẹ Lưu ôm con gái, dù trong lòng còn rõ sẽ về nhưng bà vẫn kiên định : "Lan Tử, con đừng sợ! Cho dù thế nào chúng cũng thể ở nơi , tiên con chúng đến nhà trọ ở tạm..."
Hai con lục tìm trong túi nhưng lúc mới phát hiện một đồng nào.
Trong gió đông lạnh lẽo, hai con rơi đường cùng, nhà đề về.
lúc , Lưu Lan nghĩ đến Triệu Uyển Thanh tiên.
Triệu Uyển Thanh chính là bạn của cô , trong trường học còn thường xuyên giúp đỡ cô học tập, qua một thời gian, Lưu Lan xem Triệu Uyển Thanh khác gì một chị của , bình thường khi chuyện gì phiền lòng, cô vẫn thường tâm sự với Triệu Uyển Thanh.
Mấy họ chơi với nên trao đổi cách liên lạc và địa chỉ nhà, thế là Lưu Lan dẫn Lưu đến con hẻm Bắc Vịnh tìm Triệu Uyển Thanh.
Mẹ Lưu kể chuyện xảy , trong phòng vẫn còn tiếng thút thít của Lưu Lan.