Mẹ Lâm nấu xong cơm tối, đang ngoài tìm con trai, con dâu về ăn cơm, nhưng mới khỏi cửa thì thấy hai nắm tay trở về.
Mẹ Lâm nhịn vỗ ngực, hù c.h.ế.t bà, bà còn tưởng hai ngoài cãi ...
Nhìn hai đang nắm tay , chỗ nào giống cãi chứ?
Hì hì, bà cũng là kết hôn , bà hiểu .
Ừm... Sao con trai nắm tay con dâu chặt như chứ? Chậc, đúng là thật chú ý!
Sau bữa cơm tối hôm nay, ba đứa nhỏ đều Lâm Thiệu Hoa đẩy ngủ sớm.
Đoàn Tử lưu luyến cam tâm rời , khi còn đầu gì đó nhưng trực tiếp Màn Thầu kéo cổ áo lôi , Thang Viên thì chút phiền hơn một chút, khi hôn cha mỗi một cái thì bà nội kéo về phòng nhỏ.
Phòng đột nhiên chỉ còn hai , trong lòng Triệu Uyển Thanh chút căng thẳng...
Cô xoay lấy cặp sách,"Buổi tối em còn sách, ngủ sớm thì tự . A! Anh gì ?! Lâm Thiệu Hoa c.h.ế.t !!!"
Lời còn dứt thì đàn đông lên vài bước đem cô đè lên giường đất, ép đến cả Triệu Uyển Thanh chút sức lực nào, chỉ thể đỏ mặt thở hổn hển .
Tay đàn ông cởi hai, ba thì quần áo rơi đầy mặt đất, xong liền đem phụ nữ ôm trong vòng tay , mặt đối mặt. ...
Triệu Uyển Thanh từng trải nghiệm động phòng hoa chúc.
buổi tối hôm nay cô cảm giác dường như trải nghiệm cảm giác đó.
Mãi cho đến đêm khuya, cô thật sự còn chút sức lực nào, liền lóc cầu xin Lâm Thiệu Hoa, nhưng vô ích...
Cuối cùng lúc cô mơ màng, dường như thấy giọng của nỉ non bên tai!
Không, là nỉ non, giọng rõ ràng còn nghiến răng nghiến lợi...
"Uyển Thanh, em đến thì ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-503.html.]
"Em là vợ của , đời cũng đều là vợ của ..."
Buổi sáng ngày hôm , Triệu Uyển Thanh dường như thể dậy nổi.
Cô miễn cưỡng gượng dậy học, khi thấy bạn bè của , cô cảm thấy bản đúng là khác ân cần chú ý,"Uyển Thanh, tối qua thức khuya sách ?"
Người hỏi câu là Lưu Lan, cô vẫn là một cô gái nhỏ kết hôn nên đương nhiên cũng chuyện .
Chương Tư Mẫn thấy Lưu Lan Triệu Uyển Thanh thức đêm học tập, thì lập tức ,"Uyển Thanh, về nhà cô học bao lâu ?"
Cô cũng học giỏi như !
Chỉ Phạm Hòa Bình chú ý đến điểm bất thường khác , cô híp mắt đánh giá nửa của Triệu Uyển Thanh...
DTV
"Sao chân cô run?"
Triệu Uyển Thanh trợn to hai mắt, cảm giác một nóng từ bàn chân truyền lên, khiến mặt cô trong chớp mắt đỏ bừng lên!
"À... Quần quá mỏng, nên chân lạnh..."
Chương Tư Mẫn cũng thoáng qua chân của Triệu Uyển Thanh.
Trời ơi, học thần cố ý mặc quần mỏng để bản phát run như , đây là giúp thần trí tỉnh táo !
Thời cổ đại cũng từng như , hiện giờ thêm Triệu Uyển Thanh!
Sáng sớm, Chương Tư Mẫn cảm thấy tinh thần như bùng nổ, cả ngày chút sức lực nào...
hôm nay Phạm Hòa Bình an tĩnh đến lạ thường, khi học cùng dùng bút chọc chọc gì đó, khi học xong mới ném một mẩu giấy .
Triệu Uyển Thanh liếc mắt một cái, cảm thấy dường như tờ giấy kỳ lạ...
Nhất định là do ảo giác.