Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 496
Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:15:34
Lượt xem: 3
Đầu tiên Tiểu Tứ trèo lên một cây đại thụ nhìn tình hình trước, vừa leo lên thì đúng lúc thấy được cảnh bọn trẻ đang chơi trong sân sau của siêu thị.
Hôm nay siêu thị không có nhập hàng từ bên ngoài vào, chỉ có buổi sáng có một người đàn ông mở cửa kho hàng, lấy đồ vật ra rồi lại đóng cửa lại ngay.
Tiểu Tứ tiếp tục ngước mắt lên dòm, siêu thị làm ăn buôn bán tốt như vậy, chắc chắc trễ nhất là buổi tối sẽ có xe vận chuyển hàng hóa đi vào đưa hàng.
Được một lúc sau, anh liền thấy đám con nít bắt đầu đi về hướng anh đang nhìn trộm ...
Bọn nhỏ đứa nào cũng cầm một cái đòn gánh hoặc là gậy trên tay, cách một bức tường cao, Tiểu Tứ chỉ nghe được âm thanh la làng đứt quảng của tụi nhỏ ...
"¥%*... * cảnh sát! %... %¥ ăn trộm! Bắt ăn trộm!"
Tiểu Tứ vừa dựng lỗ tai lên nghe thử đã nghe được mấy từ đó, khiến cho một tên ăn trộm quanh năm suốt tháng như anh ta sợ tới mức giật thót không thôi.
Anh ta có chút lo lắng trốn sau đùm lá, trong lòng hơi sợ hãi.
Chuyện gì vậy? Bọn nhóc đó đã phát hiện ra anh ta rồi sao?
Anh ta trốn đi rất kĩ rồi mà???
"Bắt lấy anh ấy!" Một âm thanh của con nít vang lên.
Trên tay thằng bé còn múa may làm động tác xoay đòn gánh, uy vũ hùng dũng cực kì, Tiểu Tứ đang trốn ở trên cây xem đến thế thì sinh ra sợ hãi.
"RA ngoài ngay! Tôi đã phát hiện ra anh rồi!" Lại có một giọng nói của một đứa con nít vang lên.
Lúc này, trong nhà lại vang lên tiếng bước chân, càng ngày càng tiến tới gần tới chỗ anh ta ...
Trực giác làm trộm nhiều năm của Tiểu Tứ lập tức mách bảo anh ra nhanh đưa ra quyết định, chân vừa nhảy khỏi cây cổ thụ, ngay khi đáp đất, trong lòng anh ta vốn còn cảm thấy có chút may mắn, cẩn thận từng li từng tí đi tới cửa sau ở siêu thị .
Không chừng chỉ là mấy đứa con nít đang chơi đùa thôi! Chứ thật ra bọn nhỏ chưa từng phát hiện ra anh ta?
DTV
Anh ta vừa bước chân tới cửa chính, nhẹ nhàng đẩy cửa hé ra một khoảng nhỏ, nghiêng đầu nhìn lại vào bên trong ...
"Quỵch!" Một tiếng đập lớn vang lên.
Màn Thầu giơ đòn gánh giành được từ trong tay của Thanh Viên, một tay nâng lên đập vào tảng đá bên cạnh cửa lớn, một phát đập chia tảng đá ra làm năm làm bảy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-496.html.]
Đằng sau cục đá có Đoàn Tử đang trốn thì há hốc miệng, hoàn toàn bị lộ ra ngoài.
Tiểu Tứ đang đứng ở cửa: "!!!"
Chạy nhanh!
Trời đất ơi! Đây là cái siêu thị quỷ ma gì vậy! Đứa trẻ lúc nãy chắc cũng là một con quỷ đúng không?!
Vừa rồi thằng bé chỉ dùng một bàn tay nhỏ giơ lên đã đập tảng đá ra làm mấy khối rồi!
CÁi phát đập vừa rồi nếu đánh lên trên người anh ta ... Tiểu Tứ nhịn không được sởn cả gai ốc.
Anh ta không làm việc này nữa! Nhiều tiền hơn nữa cũng không quan trọng bằng cái mạng chó này của anh ta!!!
Tiểu Tứ vừa bò vừa chạy ra khỏi hẻm nhỏ, chạy một mạch đến chỗ người vệ sĩ trẻ tuổi kia, lúc này anh ta mới phát hiện đũng quần mình đã bị ướt một mảng ...
Chờ đến khi lết được đến chỗ của người đàn ông kia, Tiểu Tứ móc tiền ra khỏi túi nhét vào tay anh ta,"không làm nữa, tôi không làm nữa! Tôi không làm được việc này!"
Không chờ đợi người đàn ông hỏi rõ chuyện gì, Tiểu Tứ đã chạy không thấy bóng dáng.
Người đàn kia có khuôn mặt đen xì,"Khốn nạn!"...
Ở trong sân sau.
Đoàn Tử thấy chỗ trốn của bản thân cũng đã bị anh hai mình phát hiện, đành phải ngoan ngoãn đưa tay ra chịu trói.
Sau lưng Màn Thầu còn cầm đòn gánh, đi qua đi lại rồi từ trên cao nhìn xuống bốn đứa nhỏ đang ngồi xổm ở chân tường,"Còn chơi không?"
Bốn đứa nhóc nhanh chóng lắc đầu giống như trống bỏi, cả đám đồng thanh đáp: "không chơi, không chơi nữa ..."
Chơi trò này ba ván thì bị bắt tận sáu lần rồi!
Bọn họ đúng ra không nên chọn anh cả làm cảnh sát! Hối hận ghê!
"Vậy về nhà học bài đi." Màn Thầu vỗ bàn tay nhỏ của mình, thu đòn gánh lại, hai tay chấp sau lưng mà nghênh ngang rời đi."
Ở đằng sau, bốn con chim con ngoan ngoãn xếp thẳng hàng đi đằng sau anh cả .