Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 470

Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:13:45
Lượt xem: 10

Nếu xác định Chu Hồng Anh là người nối nghiệp, Triệu Uyển Thanh sẽ dạy bí kíp làm điểm tâm cho cô ấy.

Cô cũng không phải tùy tiện mà truyền lại bị kíp làm điểm tâm cho người khác, điều quan trọng nhất là người này phải thật sự đáng tin cậy, sẽ không làm những việc đ.â.m sau lưng cô. Thứ hai, Trần Ký hiện giờ quá ỷ lại Trần Quốc Thắng cùng với chị cả Triệu làm điểm tâm, nửa năm này đưa Chu Hồng Anh đi huấn luyện, sáu tháng cuối năm không phải cô có thể đưa chị cả tới Bắc Kinh rồi sao?

Hay lắm.

Buổi tối hôm nay Chu Hồng Anh trở về nhà đem việc này nói với mọi người trong nhà, được cha mẹ chồng, ông bà cùng với chồng dặn dò một phen, Chu Hồng Anh càng thêm tin tưởng vững chắc muốn phát triển việc kinh doanh của Trần Ký đi lên.

Đêm khuya, cô nằm ở trên giường đất hưng phấn mà ngủ không được, đành phải lay chồng tỉnh dậy cùng cô nói chuyện phiếm.

"Thiệu Tùng, em thật sự không dám tin là nhà mình có thể có được như ngày này..."

Chu Hồng Anh nhớ rõ khi cô vừa mới gả vào nhả họ Lâm, gia cảnh nhà họ Lâm chỉ tốt hơn một chút so với nhà mẹ đẻ cô. Bây giờ mới qua mấy năm, nhà họ Lâm lại vươn xa rất nhiều, còn vươn lên rất nhiều so với các gia đình trong thôn.

Tam phòng của nhà họ Lâm còn hơn thế, cả nhà trực tiếp hóa thành cá chép nhảy Long Môn, tương lai sẽ trở thành một nhà có tiếng trên thành phố!

Lâm nhị vốn dĩ đang ngủ ngon lành, bị vợ thúc tỉnh dậy thì đầu óc còn mơ hồ, vừa nghe được những điều vợ vừa nói thì đầu óc liền trở lên hưng phấn.

"Đương nhiên rồi! Khi anh còn nhỏ thường nghe người nhà nói tổ tiên của nhà họ Lâm anh toàn là tú tài ! Nhưng mà qua mấy thế hệ thì có sa sút... Nhưng nền tảng ưu tú vẫn còn đó, em xem nhà mình cũng đang phát triển đi lên đó, ha ha..." Lâm nhị cũng học được lời Lâm lão sư.

Chu Hồng Anh cảm thấy buồn cười, nhà họ Lâm phát đạt thì liên quan gì đến tổ tiên?

Ồ... Vẫn là có chút quan hệ, anh cả thông minh như vậy, không là do huyết mạch ưu tú của tổ tiên sao?

"Em cảm thấy nhà họ Lâm phát đạt là do công của chị dâu..." Chu Hồng Anh đem lời trong lòng cô nói ra.

Lâm nhị không phản bác, cũng gật đầu theo,"Chắc chắn rồi, chị dâu là người có bản lĩnh, giống với anh cả, cho nên em xem tam phòng nhà họ Lâm bây giờ rất có tiền đồ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-470.html.]

Nói đến đây, hai người bất tri bất giác đều nghĩ tới dòng họ nhà họ Lâm có một nhà làm ăn không tốt...

"Ngủ đi ngủ đi, anh ngày mai còn phải đi lấy hàng, em cũng phải đi cửa hàng..."...

Ngày cuối tháng bảy, tam phòng nhà họ Lâm dậy sớm ăn sáng, sau khi ăn xong cả nhà cùng khiêng bao xách túi đi ra nhà ga.

Đổng Hiểu Phương cũng sớm đã đeo bao đợi ở cửa nhà họ Lâm.

Kế hoạch mà Triệu Uyển Thanh đưa chị cả Triệu tới Bắc Kinh đã thất bại, vì thế cô liền mang theo Đổng Hiểu Phương.

Đổng Hiểu Phương ngoài việc không biết làm điểm tâm thì các việc khác cô đều làm tốt. Huống chi, Triệu Uyển Thanh đã nhìn đứa nhỏ này từ nhỏ đến lớn, biết tận gốc rễ rồi nên mới thật sự yên tâm.

Cô còn có em trai Đồng Hiểu Binh năm nay đã mười bảy tuổi, tuổi này ở trong thôn đã biết làm việc rất tốt. Mấy năm nay hai chị em họ dần dần lớn lên, hai người cũng có thể dựa vào đôi tay của mình để kiếm ăn lấp đầy bụng, không còn sống trong những ngày khốn khổ chỉ biết ăn bữa nay lo bữa mai nữa.

Đổng Hiểu Phương rời đi, em trai Đổng Hiểu Binh tự mình tới đưa tiễn chị gái.

Triệu Uyển Thanh nhìn đứa trẻ lớn lên cao gầy thì nhịn không được nhớ tới cái bộ dáng gầy gầy lùn lùn của cậu khi còn nhỏ, lúc đó cô gặp cậu là khi cậu bị trẻ con trong thôn bắt nạt.

DTV

Trong nháy mắt cậu nhóc đã trưởng thành rồi.

"Hiểu Binh đừng luyến tiếc chị em nữa, không chừng mấy năm nữa chị Thanh làm ăn tốt, cũng sẽ đưa em đến Bắc Kinh để hỗ trợ cho chị."

Đổng Hiểu Binh bị Triệu Uyển Thanh nói mặt đỏ lên, ậm ừ nói: "Em... Em không có khả năng giống như chị ấy..."

Cậu từ nhỏ đã chịu ân huệ của chị Thanh, bây giờ chị Thanh còn trực tiếp dẫn dắt chị mình tới Bắc Kinh làm việc.

Đổng Hiểu Binh cảm kích còn không kịp, sao còn dám hy vọng xa vời để chị Thanh mang theo cả mình đi chứ?

Loading...