Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 459
Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:13:24
Lượt xem: 5
Trên đường đi về, Triệu Uyển Thanh nhớ đến dáng vẻ vừa rồi của mẹ Lưu mà không thể không cảm thán. Sống ở thời đại này, muốn chu cấp cho một người học đại học thật sự không phải chuyện dễ dàng gì, nhất là những gia đình đến từ nông thôn.
Cô nhi quả phụ giống như mẹ con Lưu Lan lại càng khó khăn thêm.
Huyện Cao Điền.
Năm 1978. thi đại học đã được quyết định vào ngày tám và ngày chín tháng bảy.
Năm nay số lượng thí sinh tham gia kỳ thi vẫn như trước, không hề ít hơn, ở thôn Hoàng Thổ và thôn Thủy Truân có Tiểu Triệu và Tiểu Lâm cũng tham gia kỳ thi lần này.
Lúc đăng ký nguyện vọng trước khi thi, Tiểu Triệu đã điền trường nghệ thuật ở thủ đô nhưng nghe theo lời của cô giáo mình là Lữ Linh nên đã điền tên trường nghệ thuật ở Lũng Tây bên kia.
Tiểu Lâm thì không có mục tiêu nghề nghiệp nào nhưng cậu cũng muốn đến thủ đô đoàn tụ với anh cả nên đã điền một trường đại học ở thủ đô.
Chẳng qua còn chưa kịp đợi thông báo thành tích, Tiểu Lâm đã bắt đầu có sự thay đổi.
Hôm đó cậu đang ở nhà quét dọn, nghĩ đến cả nhà anh cả đã nghỉ hè sắp trở về nên cậu đã mở cửa phòng của anh cả, quét dọn qua một lần.
Trùng hợp chính là lúc cậu lau bàn mới phát hiện dưới ngăn kéo có một con chuột, sau khi đập c.h.ế.t con chuột, Tiểu Lâm phát hiện mặt dưới của ngăn kéo đã bị chuột khoét một cái lỗ.
Trên mặt đất có một quyển sổ, chính là quyển sổ mới rơi xuống từ cái lỗ này.
Quyển sổ này cực kỳ cũ kỹ, phía trên còn có nấm mốc bám đầy.
Quỷ thần xui khiến thế nào Tiểu Lâm đã nhặt quyển sổ lên, vừa lật tờ thứ nhất ra cậu đã sặc họ vì bụi, Tiểu Lâm đập quyển sổ mấy lần, lại bị ho.
Đợi dập cho bụi đất rớt xuống hết, Tiểu Lâm mới nhìn thấy rõ tên viết ở trên đó.
Lâm Mãn Điền.
Tờ giấy đã bị ố vàng, chữ viết trong này cũng đã bị nhạt đi rất nhiều.
Nhưng Tiểu Lâm có thể nhận ra cái tên này... Là tên của cha cậu.
Là người cha cậu chưa từng gặp mặt.
Đột nhiên tim của cậu giống như bị thứ gì đó đập vào, tay tiếp tục lật quyển sổ ra.
'Ngày 20 tháng 10 năm 1950. trời trong xanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-459.html.]
Hôm qua cuối cùng cũng đã vượt qua sông, Bắc Triều Tiên bên này lạnh vô cùng, may mắn trước khi đi mẹ đã may cho tôi chiếc áo bông, áo bông bên trong, bên ngoài khoác thêm áo khoác quân phục, cuối cùng cũng xem như được sống lại.
Hôm qua, đại đội ba đã lạnh c.h.ế.t ba anh em, tôi và Cẩu Đản Nhi đã lén lút đi xem thử, bị dọa sợ đến nửa đêm cũng không ngủ được.
Đột nhiên tôi cảm thấy hối hận khi đến nơi này, tôi sợ mình cũng c.h.ế.t vì cóng giống như những anh em kia.
Không được! Tôi không thể c.h.ế.t cóng! Tôi muốn quay về gặp vợ và con mình. '
Từ nét chữ xiêu vẹo ở mấy dòng chữ phía sau có thể thấy được lúc viết nhật ký, người viết hẳn đang vô cùng lạnh.
'Ngày 9 tháng 11 năm 1950. trời âm u.
Đã lâu rồi tôi chưa viết tiếp nhật ký, mực viết của tôi đều đông cứng lại rồi.
Tháng trước, lần đầu tiên tôi ở chiến trường, ở trong đống tuyết đến nửa đêm để chờ cơ hội tấn công. Lúc đó chân tôi đã đông cứng cả rồi nhưng tôi cứ như vậy mà khập khiễng xông lên. Con mẹ nó, cũng g.i.ế.c được mấy tên giặc.
Tiểu đội trưởng đã nói khả năng của tôi không tệ, sau này anh ấy thăng chức lên trung đội trưởng sẽ đề cử tôi làm tiểu đội trưởng.
Hi hì, tôi nói với tiểu đội trưởng rằng không cần như vậy.
(Nhưng tôi vẫn lén lút tặng lá trà tôi đã mang theo cho anh ấy. )'
'Ngày 25 tháng 11 năm 1950. trời trong xanh.
Tôi lại lập được công, tiểu đội trưởng lại khen tôi.
Hinh như hôm trước là lễ tạ ơn của người nước ngoài. Cũng không rõ là lễ gì nhưng dù sao cũng cảm giác là ngày lễ gì đó. Chẳng phải thủ lĩnh của họ nói rằng muốn chiếm lĩnh phía bắc trước tết sao?
Khà khà, lại để chúng ta đánh cho bọn chúng phải lùi.
Ôi, nhớ Ngọc Dung, nhớ con trai, nhớ cha mẹ, cũng nhớ anh cả và anh hai, không biết con trai lớn lên có mập mạp không, chờ tôi trở về, không biết tên nhóc con này có còn nhận ra tôi không... '...
"Tình hình cuộc chiến càng ngày càng căng, lúc này có thời gian thì viết vài chữ"
"Mùa xuân năm 1951. trời trong xanh.
DTV
Tiểu đội trưởng hy sinh. Anh ấy còn chưa lên làm trung đội trưởng nhưng tôi đã làm tiểu đội trưởng. Thật ra không phải tôi rất muốn làm tiểu đội trưởng đâu, tôi vẫn muốn anh ấy quay lại và làm chức tiểu đội trưởng này... "
Chữ viết ở trang nhật ký rất mờ, có mấy chữ còn không thấy rõ.