Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 455
Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:39:06
Lượt xem: 6
Một sự cố bi thảm đó, cuối cùng Phạm Hòa Bình cũng gia nhập vào đội thi toán học cấp thành phố.
Ngày hôm sau, cuộc thi tiếng Anh cấp thành phố cũng bắt đầu.
Triệu Uyển Thanh, Đường Tiến và Chương Tư Mẫn đều đang đứng chờ bên ngoài trường thi, cách giờ vào phòng thi còn mười phút, cuối cùng Phạm Hòa Bình cũng đến.
Cô ấy bước từng bước rất từ từ, không khó nhìn ra chân cô ấy hơi cà nhắc.
Ba người nhìn nhau, trên mặt đều giả vờ như không có chuyện gì.
"Ôi, trường học của chúng ta lại mời được bác bảo vệ có sức khỏe tốt như vậy, ông ấy đuổi theo tôi hơn nửa giờ đồng hồ..." Phạm Hòa Bình đi đến trước mặt các bạn học của mình, trên mặt không nén được giận, ngoài miệng thì lẩm bẩm.
Nếu không phải sau cùng cô ấy giẫm phải vận cứt chim, trượt chân một phát thì ai thắng ai thua còn chưa biết được đâu.
Uổng phí một đôi giày da tốt của cô ấy!
Cách đó không xa, có mấy sinh viên nam của một đội khác đang nhìn bốn người bên này.
"Các cậu xem, hai cô gái kia thật xinh đẹp!"
"Không biết một lát nữa các cô ấy thi ở phòng thi nào?"
"Ăn mặc thời thượng, không biết có phải sinh viên Bắc Đại không?"
Triệu Uyển Thanh và Phạm Hòa Bình đều là cô gái có vẻ bề ngoài rất xinh đẹp, bình thường rất chú ý đến ăn mặc nên đứng trong đám đông thường sẽ rất nổi bật.
Vì chuyện ngày hôm qua nên hôm nay cả bốn người của khoa y đều cực kỳ khiêm tốn, thậm chí khiêm tốn đến mức không hề giống sinh viên Bắc Đại.
"Các cậu líu ríu như vậy có phiền không?" Người dẫn đầu đội của các nam sinh kia là Tống Viện, cô ta quay đầu nhìn chằm chằm thành viên đội mình.
Các nam sinh này thấy đàn chị Tống nổi giận thì lập tức im bặt.
Tống Viện quay đầu, đưa mắt liếc đến chỗ hai cô gái nổi bật phía trước, hơi khom người trong vô thức, điều chỉnh lại dáng vẻ của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-455.html.]
"Nam sinh các cậu thì biết cái gì? Con gái thích ăn diện như vậy làm sao có thể là sinh viên Bắc Đại? Sinh viên Bắc Đại làm gì có thời gian nhàn rỗi như thế?" Tống Viện nghiêm mặt nói với các nam sinh sau lưng mình, trong giọng nói còn tỏ ra cao ngạo và tự phụ.
"Tôi thấy... Hơn phân nửa là trường ngoại ngữ." Tống Viện suy đoán.
Trường ngoại ngữ có rất nhiều sinh viên nữ nhưng cấp bậc ở thủ đô cũng không cao lắm.
Cửa trường mở ra, các sinh viên chờ đợi bên ngoài lập tức đi vào.
DTV
Tống Viện dẫn theo mấy nam sinh đội của mình đi vào từ cửa bên cạnh. Lúc này mọi người chen chúc nhau, không biết ai đã đụng phải Phạm Hòa Bình khiến đồ trên tay cô ấy rơi trên mặt đất, người bên cạnh nhao nhao khom người nhặt giúp cô ấy.
Một nam sinh trong đội kia đã nhặt được thẻ dự thi của cô ấy, anh ta không cẩn thận đã nhìn thoáng qua.
"Thẻ... Thẻ dự thi của cậu..." Nam sinh kia trả đồ lại cho Phạm Hòa Bình.
"Cảm ơn cậu."
Phạm Hòa Bình vội nhận lại đồ rồi đi vào phòng thi của mình.
Nam sinh bên này đã quay lại đội, giọng nói đầy vẻ ngạc nhiên: "Các cô ấy thật sự là sinh viên của Bắc Đại! Khoa y của Bắc Đại!"
Phía trước cậu ta, Tống Viện nghe nói đến đây, mặt mũi đã đen lại càng đen hơn.
Mấy người đi vào phòng thi mình được phân, Tống Viện nhanh chóng tìm được phòng thi dựa theo thông tin trên thẻ dự thi của mình, bước vào trong cô phát hiện chỗ ngồi của mình đã bị người khác ngồi mất.
Mà người này lại chính là một trong hai nữ sinh vừa rồi.
Tống Viện chỉ cảm thấy hai nữ sinh này chính là âm hồn không tan. Cô ta cầm chắc thẻ dự thi của mình đi thẳng đến chỗ ngồi, nghiêm túc nhìn về phía Triệu Uyển Thanh: "Bạn học, cậu đang ngồi chỗ của tôi."
Giọng nói của cô ta rất to, tất cả các thí sinh khác ở cùng phòng thi đều nhìn về phía Triệu Uyển Thanh.
Triệu Uyển Thanh lấy thẻ dự thi của mình ra, cô kiểm tra đúng phòng thi, đúng số báo danh, hoàn toàn xác định đây chính là chỗ ngồi của mình.
"Bạn học, có phải cậu đã tính nhầm rồi không, chỗ ngồi này đúng là của tôi!"
Triệu Uyển Thanh lấy thẻ dự thi của mình ra cho cô ta nhìn.