Từ khi Triệu Uyển Thanh xuyên đến nay, mấy năm đầu thì chỉ mặc quần áo bản tự may hoặc là đồ của nguyên chủ để .
Sau khi bắt đầu kiếm nhiều, tiền để dành, cô cũng còn khắt khe với như nữa. Phụ nữ đều yêu thích cho , mà Triệu Uyển Thanh cũng là ngoại lệ.
Sau đó Triệu Uyển Thanh trực tiếp mua nguyên liệu vải vóc tìm tay nghề thuê may giúp . Trong trí nhớ của cô những tay nghề may vá ngoài Lâm thì chính là chị cả Triệu
Lần đầu tiên, khi Triệu Uyển Thanh mang bản vẽ phác thảo đơn giản bộ quần áo may mang nguyên liệu giao cho chị cả Triệu, quần áo khi nhận về cực kì khiến cô ưng ý. Từ đó về , mỗi cô cần may quần áo cũng đều giao hết cho chị cả Triệu , cô chỉ phụ trách vẽ sơ lược hình dáng yêu cầu quần áo may, đưa cho chị cả một ít tiền công.
Về phần những cái bản vẽ , Triệu Uyển Thanh sớm nhớ rõ hình dáng của nó , hết cách đành mang quần áo cho Phạm Hòa Bình mượn.
Phạm Hòa Bình mắt sáng như ,"Thật ? thật sự thể mượn ?"
Triệu Uyển Thanh gật đầu, Phạm Hòa Bình kích động đến đến mức nhảy dựng lên chạy hai vòng xung quanh phòng học.
Ngày hôm , Triệu Uyển Thanh liền vác theo một bao quần áo đưa cho Phạm Hòa Bình, khiến cô cảm ơn liên tục.
DTV
Cô mang hết đống đó nhà, Phạm tên là Mạnh Yến Linh lập tức chú ý thấy cái túi to đùng đó.
Bà con gái tháo túi như đang tháo bảo bối thì chút tò mò hỏi,"Con mang cái gì về nhà ... A, tất cả đều là con mua ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-435.html.]
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Phạm Hòa Bình kích động, giơ quần áo ướm thử lên quơ qua quơ ,"Không ạ, là quần áo của bạn học cùng lớp, trang phục của cô cực kì , tất cả đều là do trong nhà tự may, con liền mượn về lấy khuôn để may".
Mạnh Yến Linh con gái bà cái tật là cực kì yêu thích quần áo , đồng thời bà cũng là ánh mắt của con gái nhà cao, mấy bộ quần áo bình thường đều thể lọt mắt con bé.
Thế mà quần áo khiến con bé cảm thấy thích thú như , còn mượn về một bao lớn để lấy khuôn?
Tính tò mò thúc đẩy bà cũng xem thử đống quần áo mang về, bà lấy vài cái áo qua một chút ,"Chất liệu vải cho lắm, nhưng cái kiểu dáng mới mẻ độc đáo".
Phạm Hòa Bình ngay lập tức hóa thành fan não tàn trung thành một của Triệu Uyển Thanh, chỉ mỗi câu khác khen thần tượng , gật đầu một cách điên cuồng : " ? ? Kiểu dáng quá luôn, con còn mấy bộ quần áo nào như thế , ngay cả cửa hàng lớn phố cũng ... Con , bạn học của con cực kì cực kì giỏi luôn, cô chính là thứ hai bảng vàng tỉnh của năm nay ... ngoại hình xinh ... vóc dáng cũng ... ngay cả học tập cũng giỏi, . . , chính là ở phương diện nào cũng giỏi!"
Mạnh Yến Linh cái miệng nhỏ ngừng liếng thoắng của con gái thì khỏi nhịn trong lòng, trong tiềm thức đối với bạn học của con gái ấn tượng ...
Phạm Hòa Bình lấy mẫu quần áo, ngay lập tức đòi tìm thợ may tới cho cô mấy bộ.
Quần áo cần thời gian để , nhưng Phạm Hòa Bình bắt đầu suy nghĩ thế nào để cảm ơn Triệu Uyển Thanh.
Ngoài việc chiếm chỗ học mỗi ngày , Phạm Hòa Bình còn đều đặn ngày nào cũng mang đồ ăn vặt dâng cho Triệu Uyển Thanh.
Đồ ăn vặt nhà cô đa phần là bánh ngọt, là đầu bếp giỏi nhất của thành phố , loại bánh giống như mấy loại bán bên ngoài, loại chỉ giành cho mấy vị lãnh đạo cao cấp thưởng thức thôi.