Từ cái ngày xuống xe lửa, Triệu nhị hít thở bầu khí khác ở Dương Thành, cũng cảm nhận tình hình khi phương nam mở cửa cải cách rõ ràng. Lúc âm thầm thề với lòng nhất định tạo sự nghiệp ở nơi .
Sau nhiều ngày tìm kiếm, cuối cùng Triệu nhị cũng tìm cơ hội buôn bán.
Dương Thành là nơi sản xuất quần áo tiếng của Trung Quốc, ngoại trừ thể nhanh chóng mua thời trang và trang sức mới nhập khẩu từ nước ngoài về thì năng suất sản xuất quần áo và trang sức của chính vùng đất cũng dẫn đầu quốc.
Cũng đều là hàng hiệu quốc tế, hàng nhập khẩu thể bán với giá hàng chục đồng một chiếc nhưng ở một thành phố kỳ diệu như Dương Thành mà , những thợ thủ công ở đây thể bắt chước hàng hóa giống hệt.
Mà giá cả còn bằng một phần mười hàng hiệu.
Sau khi Triệu nhị phát hiện cơ hội buôn bán , kịp chờ đợi hoặc quan sát, cùng ngày hôm đó Triệu nhị dẫn theo Tô Thắng Nam cùng nhập hàng.
Cậu là nam đồng chí, hơn nữa còn đến từ nông thôn thì hiểu gu thẩm mĩ của những cô gái thành thị, vì mới mượn ánh mắt của vợ .
Lần đầu tiện nhập hàng nên hai dám lấy nhiều, một mẫu chỉ nhập năm chiếc, tiền nhập hàng cũng quá năm mươi đồng.
Xem như cầm năm mươi đồng thăm dò thị trường nông sâu .
Đêm đó, hai lập tức chuyển tất cả quần áo đến bày quầy hàng bán trong chợ đêm Dương Thành.
Chỉ bày trong năm ngày bán sạch sẽ. Vừa tay kiếm mấy chục đồng.
Đêm đó hai vợ chồng kiếm món tiền đầu tiên từ khi đến phương nam, nụ mặt họ cũng từng mất .
"Chị hai đúng! Khắp nơi ở phương nam đều là cơ hội..." Triệu nhị ôm vợ cảm thán.
Lúc Tô Thắng Nam giống như rơi hoang tưởng, đời của , cô từng kiếm tiền chỉ dựa hai tay . Tô Thắng Nam lẩm bẩm : "Vĩnh An, em cảm thấy thời đại mà chúng đang sống hạnh phúc."
Từ đó về , hai vợ chồng cũng bắt đầu buôn bán quần áo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-428.html.]
Bình thường Tô Thắng Nam nhiều tiết học ở trường, hầu hết thời gian đều là Triệu nhị tự nhập hàng.
Hôm nay cũng một Triệu nhị nhập hàng, mấy buôn bán như , thẩm mỹ của cũng nâng cao.
Chất liệu nên loại áo len mỏng khá mềm mại, ôm dáng, Triệu nhị cảm thấy kiểu dáng thế khác gì những mẫu minh tinh ở Thượng Hải mặc phim báo, thế là mua mấy màu, mỗi màu đều lấy hơn mười chiếc.
Như thường lệ, đến nơi bày hàng bán như khi nhưng lúc mới phát hiện vị trí bên cạnh trống: "Sao hôm nay Đại Đầu đến?"
Bao Đại Đầu cũng bày bán quần áo ở bên cạnh, hơn nữa gia nhập bán hàng còn sớm hơn Triệu nhị. Tháng từ đầu tiên hai vợ chồng Triệu nhị đến đây bày hàng, chỉ cho họ ít điều cần .
"Đại Đầu chạy ngoài tỉnh với ." Một đàn ông ở quầy hàng đối diện .
Triệu nhị còn ngóng nhiều hơn nhưng đến sạp hàng của .
"Em gái xinh , áo len đều là hàng cao cấp từ lông dê, em sờ thử độ mềm mại của nó xem! Nếu em mặc chắc chắn sẽ giống như nữ minh tinh Thượng Hải !" Triệu nhị tươi chào hỏi khách hàng
DTV
Khách hàng là một nữ sĩ trung niên, bây giờ đến mua hàng gọi là em gái xinh thì trong lòng vô cùng vui vẻ.
"Bao nhiêu tiền?" Nữ sĩ trung niên hỏi.
"Rất rẻ! bán cho em với giá rẻ nhất, một chiếc là bảy đồng năm!" Triệu nhị đưa tay ký hiệu bảy.
Cậu mới đến Dương Thành, học vài câu tiếng Quảng Đông, lúc chào khách bán hàng thì đều trôi chảy.
Người phụ nữ trung niên trả giá lâu, cuối cùng Triệu nhị đành "nhịn đau" đồng ý bán với giá sáu đồng.