Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 415
Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:36:43
Lượt xem: 7
Buổi trưa, sau khi ăn cơm với đám người Lưu Lan, buổi chiều không có tiết học, Triệu Uyển Thanh lập tức xách theo cặp sách đến thư viện.
Lưu Lan và những người khác vốn định quay trở về ký túc xá nghỉ ngơi, nhưng nhìn thấy Triệu Uyển Thanh đi đến thư viện, cũng vội vàng đuổi theo bước chân của học bá.
Sau khi học xong tuần đầu tiên, Triệu Uyển Thanh đã được các bạn cùng lớp bầu làm lớp trưởng của tất cả các môn học.
Tất cả các giáo viên giảng dạy trên lớp cũng đều nghe nói về Triệu Uyển Thanh, cho nên cũng chú hơn các sinh viên của chuyên ngành tạo hình.
Chỉ trong một tuần, Triệu Uyển Thanh đã làm quen hết với các bạn học cùng lớp.
Trong số 11 người này, chỉ có 2 người là sinh viên mới tốt nghiệp cấp 3 thi đại học, những người còn lại đều là thanh niên trí thức xuống nông thôn hoặc con cháu công nhân trong thành phố. Sau khi so sánh xong, Triệu Uyển Thanh đột nhiên phát hiện, bản thân cũng không phải là người lớn tuổi nhất lớp.
Một nửa người trong lớp đều lớn tuổi hơn cô!
Sau khi biết tin này, đêm hôm đó Triệu Uyển Thanh nằm trên giường không nhịn được chia sẻ cho Lâm Thiệu Hoa biết.
DTV
"Em cũng đâu có lớn tuổi đâu." Người đàn ông vuốt ve khuôn mặt trắng nõn của vợ mình, chân thành nói.
Trong lòng Triệu Uyển Thanh cảm thấy cực kỳ vui mừng, ôm lấy Lâm Thiệu Hoa hôn một cái.
Thang Viên nằm bên cạnh còn chưa đi ngủ nhìn thấy cảnh này thì trợn tròn mắt, hai mắt tròn tròn giống như hai quả nho.
Triệu Uyển Thanh bế con gái mềm mại lên, hôn lên má con bé, lúc này Thang Viên mới cảm thấy hài lòng.
"Ba ba, thơm một cái!"
Cô gái nhỏ lại nghiêng người về phía cha mình, vươn khuôn mặt trắng nõn của mình về phía đó, sau đó lại nhận được thêm một nụ hôn khác.
Trong khoảng thời gian khai giảng, Triệu Uyển Thanh, Lâm Thiệu Hoa và Đổng Hiểu Hà đều bận rộn với việc học, không có thời gian trở về nhà vào buổi trưa, chỉ có buổi tối mới quay trở về gặp mặt bọn nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-415.html.]
Triệu Đại, một người vô công rỗi nghề, đảm nhận trách nhiệm chăm sóc năm đứa trẻ trong gia đình.
Buổi chiều hôm nay, Triệu Uyển Thanh đi học về, đứng từ xa đã nghe thấy tiếng cười trong sân.
Âm thanh này... càng nghe càng giống tiếng cười của bọn nhỏ trong nhà cô?
Triệu Uyển Thanh nhớ lại những lời dặn dò của bà Từ, không khỏi kiếp sợ mà giật b.ắ.n người, cô nhanh chóng tăng tốc bước chân về nhà.
Vừa mở cửa, cô thấy năm đứa trẻ trong gia đình mình đang ngồi quanh một bàn nhỏ trong sân, bà Từ ngồi ở giữa bọn nhỏ, không biết họ đang làm gì...
"Ha ha ha, bà Từ, bà..." Đứa bé không nhận ra mẹ mình đã tới chiến trường của bọn họ, vẫn đang cười hihi haha.
Màn Thầu đẩy bé một cái từ sau lưng, ngay lập tức Đoàn Tử rất nhanh trí mà ngậm miệng lại, ngoan ngoãn thu tay lại rồi đứng sang một bên.
"Mấy đứa đang làm gì vậy..." Triệu Uyển Thanh đi về phía bọn họ, đi đến nửa đường, cô thấy bà Từ đang quay lưng về phía cô bất ngờ quay đầu lại...
Triệu Uyển Thanh ngây dại.
Lúc này, trên khuôn mặt nhăn nheo của bà Từ dán một tờ giấy, hiện lên vẻ hài hước xen lẫn một chút đáng thương.
Bà Từ xấu hổ gỡ mảnh giấy trên mặt ra, cố gắng làm ra biểu cảm tự nhiên: "Mấy đứa trẻ cứ dính lấy tôi muốn chơi cờ năm quân, tôi đành phải chơi mấy ván với bọn nhỏ..."
Bà ấy cũng là một người đam mê cờ năm quân, trước đây bà ấy đã không ít lần tìm người thách đấu, kì nghệ cũng rất cao đó!
Mới đầu, bà Từ vốn muốn cố ý thả mấy nước cà cho bọn nhỏ, kết quả sau mấy ván cờ, bà ấy liên tiếp bị thua, sau đó mới phát hiện rằng mình thậm chí không thể đánh bại cả mấy đứa trẻ con. Cuối cùng, bà ấy buộc phải dán mảnh giấy lên mặt.
Cả buổi chiều hôm đó, bà Từ đều bị thua cuộc và phải dán giấy lên mặt, mặc dù cứ như vậy suốt cả buổi chiều nhưng bà ấy không hề cảm thấy buồn chán.
Ngược lại, có sự góp mặt của các nhóc con khiến tâm trạng của bà ấy trở nên tốt hơn nhiều.