Chồng bà thích ăn bánh ngọt, lấy bánh ngọt xem như học phí, cũng bớt cho họ đến cửa hàng mua.
Lữ Linh đặt quy tắc, Triệu Uyển Thanh đành chấp nhận.
Lúc khỏi nhà Lữ Linh, Tiểu Triệu còn cảm thấy chân thật.
Cậu chỉ mới một đoạn đường đưa cánh tay đến mặt Triệu Uyển Thanh, ngây ngốc : "Chị hai, chị nhéo em một cái, em đang mơ đó chứ?"
Triệu Uyển Thanh khẽ , khẽ vặn lỗ tai : "Nằm mơ ?"
Gương mặt tuấn tú của Tiểu Triệu nhíu , kích động khổ sở : "Không , . Không em mơ, em thật sự thể học hát..."
Trâu Hạ Hoa ở bên cạnh : "Đâu chỉ học hát, cháu học với Lữ Linh, chắc chắn cháu tiền đồ, chí ít thể đoàn nghệ thuật huyện."
Triệu Uyển Thanh và Tiểu Triệu xong đều vui vẻ.
DTV
Triệu Uyển Thanh nghiêng đầu em trai út cao hơn cô nửa cái đầu, gương mặt ngây ngô che giấu ý . Triệu Uyển Thanh thấy, trong lòng cô chợt cảm thấy ê ẩm.
Tuy Tiểu Triệu là em trai út của cô nhưng từ khi Triệu Uyển Thanh đến nơi , chỉ là một đứa bé trai bảy tám tuổi, những năm qua đều ở mí mắt Triệu Uyển Thanh, về tình cảm, cũng khác gì một nửa con trai của cô.
Trước điều kiện trong nhà còn giới hạn, con cái trong nhà cũng chỉ cần học chữ, bây giờ điều kiện trong nhà hơn, cô hy vọng thể để mấy đứa bé theo đuổi ước mơ của mà cần sống và việc cả đời ở nông thôn.
Lúc Tiểu Triệu trở về nhà, kể chuyện hôm nay cho trong nhà khiến nhà họ Triệu đều giật .
Đợi hỏi rõ ràng về chuyện Tiểu Triệu bái sư, nhà họ Triệu đều im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-360.html.]
Rất lâu đó cha Triệu vỗ bả vai con trai út, chân thành : "Chị hai của con vất vả vì con , tìm một giáo viên như , con học hành cho tử tế, ?"
Tiểu Triệu lập tức lên, nghiêm túc : "Cha, nhất định con sẽ học hành tử tế, con sẽ khiến cha và chị hai thất vọng."
Mẹ Triệu lên trong phòng, miệng lẩm bẩm : "Bánh ngọt con mang đến chỗ cô giáo sẽ do chúng tính tiền, cũng thể cửa hàng của Uyển Thanh lấy ..."
Triệu đại và Triệu nhị cổ vũ Tiểu Triệu một phen, đến Triệu Vãn Xuân, Triệu Cương Dũng, Triệu Quang Minh cũng vây quanh chú út, tất cả đều líu líu ríu hỏi cái cái , ngừng nghỉ.
Việc học hát của Tiểu Triệu quyết định như .
Bây giờ đang là kỳ nghỉ hè nên Tiểu Triệu và cô giáo Lữ Linh của hẹn một tuần học một buổi, trường học khai giảng trở thì một tháng đến học hai .
Mỗi đến nhà cô giáo, Tiểu Triệu đều ghé cửa hàng bánh ngọt Trần Ký lấy bánh ngọt .
Ban đầu Triệu mua một cân nhưng cha Triệu bác bỏ, : "Cô giáo là đầu đoàn nghệ thuật trong huyện, chịu nhận dạy con , tổ phần bên nhà bốc khói xanh chứ! Người thu học phí, bà mua chút bánh ngọt còn keo kiệt như ? Cứ quyết định thế , mỗi mang đến hai cân!"
Thật cha Triệu cảm thấy cô giáo dạy hát tiếng tăm như chắc chắn là do con gái thứ hai của dùng nhiều mối quan hệ mới mời , nếu họ bủn xỉn như thì mất mặt chỉ riêng nhà họ mà còn ảnh hưởng đến mặt mũi con gái ông.
Cha Triệu cảm thấy thể ném mặt mo nhưng thể ném mặt mũi Uyển Thanh nhà ông!
Mẹ Triệu ông như , lúc mới rút thêm tiền bảo Tiểu Triệu mỗi mang đến hai cân bánh ngọt, một lượng cũng thiếu.
Tiểu Triệu lời, mua hai cân là mua đủ hai cân, hơn nữa còn cực kỳ lanh lợi, mỗi đến cửa hàng đều nhận bánh trực tiếp từ chỗ chị dâu cả của .
Tránh đụng chị hai chồng của chị hai, vì như sẽ biến thành lấy bánh miễn phí.
Đổng Hiểu Hà cũng cảm thấy việc là việc chung của nhà họ Triệu nên cô và em chồng xem như giao hẹn sẵn.