Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 358
Cập nhật lúc: 2025-03-27 21:30:28
Lượt xem: 6
Nhà của Lữ Linh ở trong khu vực phồn hoa trước đây của huyện, nhà của bà ấy cũng không phải kiểu căn hộ nhỏ trong chung cư dành cho các công nhân mà chính là một ngôi nhà có hai tầng, phía trước có một cái sân nhỏ, nhìn rất có phong cách của một nhà tư bản nhỏ.
Trâu Hạ Hoa dẫn Triệu Uyển Thanh đến gặp Lữ Linh khiến bà ấy rất ngạc nhiên.
Đợi nghe Triệu Uyển Thanh nói rõ mục đích mình đến đây, bà ấy lắc đầu từ chối: "Bây giờ tôi chỉ mới từ nông thôn trở lại đây, vẫn chưa có suy nghĩ nhận học trò. Đồng chí Triệu, cô tìm đến chỗ cao hơn đi!"
Lời này giống như tạt cho Triệu Uyển Thanh một chậu nước lạnh.
Trước khi đến đây, mặc dù Triệu Uyển Thanh không ôm bất kỳ tâm lý sẽ thành công nào nhưng bây giờ bị từ chối thẳng thừng như vậy, trong lòng vẫn cảm thấy thất vọng.
Nếu người ta đã quyết định, Triệu Uyển Thanh cũng không muốn nài nỉ khiến người ta khó xử.
Cô gật đầu, kéo Trâu Hạ Hoa chuẩn bị rời đi nhưng lại nghe chồng Lữ Linh nói: "Bánh ngọt này rất ngon! Các cô mua ở đây vậy?
Chồng của Lữ Linh là người trình bày nghệ thuật cho báo xã, cả người ông ấy mang khí chất nho nhã, trầm tĩnh. Vừa rồi lúc mấy người phụ nữ họ nói chuyện, ông ấy còn giúp pha trà mang đến, sau đó mới cầm bánh Triệu Uyển Thanh mang đến nếm thử.
Ông ấy đã lật giấy gói bánh này lên, xem đi xem lại mấy lần nhưng cũng không nhìn ra được là cửa hàng nào nên mới mở miệng hỏi.
Lữ Linh nghe chồng mình hỏi, vẻ mặt thường nghiêm túc, lạnh lùng của bà ấy cũng hiện vẻ bất đắc dĩ.
Chồng bà ấy thích ăn bánh ngọt, từ khi hơn hai mươi tuổi đến bây giờ cũng đã hơn bốn mươi tuổi, sự đam mê này vẫn chưa thay đổi chút nào.
Trâu Hạ Hoa thấy sự việc giống như có cơ hội xoay chuyển nên lập tức nói: "Đây chính là bánh ngọt trong cửa hàng Trần Ký, bây giờ rất nổi tiếng ở trong huyện, lẽ nào các người chưa từng nghe đến?"
Triệu Uyển Thanh cũng cười một tiếng, nói: "Trần Ký là cửa hàng do tôi mở, bánh ngọt cũng từ trong cửa hàng của tôi. Nếu ngài cảm thấy không tệ thì lần sau mời đến cửa hàng hàng tôi, tôi giảm hai mươi phần trăm giá bán cho ngài."
"Vậy thì quá tốt rồi." Chồng của Lữ Linh rất phấn khởi.
Triệu Uyển Thanh nói vị trí Trần Ký với ông ấy, sau đó mới rời khỏi nhà Lữ Linh với Trâu Hạ Hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-358.html.]
Sau khi họ đi rồi, chồng của Lữ Linh khuyên nhủ: "Bây giờ chúng ta đã trở lại rồi, em cũng bớt suy nghĩ nặng nề lại, cuộc sống nên lạc quan và sáng sủa hơn, nhận một học sinh đến dạy xem chuyển dời sự chú ý."
Lữ Linh thở dài, không nói chuyện.
Họ đã từng khổ sở, vượt qua khó khăn, bây giờ chỉ muốn cuộc sống an ổn, làm ngày nào tính ngày đó.
Thế nhưng cuộc sống không có lý tưởng sẽ không hứng thú trong cuộc sống, bản thân bà ấy cũng cảm nhận được thái độ sống hiện nay của bà ấy và trong quá khứ có sự khác biệt quá lớn, thế nhưng bà ấy không thể thay đổi được mà cũng không biết thay đổi thế nào.
Người chồng lại khuyên Lữ Linh rất lâu, mãi đến khi đã ăn hết bánh ngọt.
Lữ Linh thấy ông ấy thích ăn bánh ngọt như vậy, bà ấy tò mò hỏi: "Thật sự ngon như vậy sao?"
"Rất ngon!"
Lữ Linh nhớ đến vừa rồi Triệu Uyển Thanh nói sẽ giảm giá cho họ.
Họ cũng đâu phải họ hàng thân thích, cũng đâu phải người quen, giảm giá cái gì chứ?
Sau này chắc chắn chồng của bà ấy sẽ đến đó nhiều lần, nếu như vậy sẽ có cảm giác mình thiếu nợ người ta.
Lữ Linh không phải người thích nợ người khác, như vậy sẽ khiến trong lòng bà ấy cảm thấy khó chịu, nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng bà ấy thở dài một hơi.
Ngày hôm đó Triệu Uyển Thanh mang theo thất vọng trở về nhà, vì chuyện không thành nên cô cũng không dự định sẽ nói chuyện với nhà mẹ đẻ của mình.
DTV
Thế nhưng chưa đến hai ngày sau, Trâu Hạ Hoa đã đến chuyển lời, nói Lữ Linh đã đổi ý.
Bà ấy chịu nhận học sinh nhưng muốn đích thân gặp mặt em trai cô, kiểm tra chất giọng trước.
"Bà ấy nói nếu thật sự không có thực lực thì bà ấy cũng không nhận dạy. Đúng rồi, em trai cháu thật sự có thiên phú về ca hát sao?" Trâu Hạ Hoa cũng tò mò.