Thôn dân thôn Hoàng Thổ gây náo loạn ở cửa nhà đại đội trưởng hết nửa ngày, đại đội trưởng cũng thể gì, cùng đành chạy đến công xã một chuyến, trình báo chuyện cứu tế lương thực.
Thế nhưng tình hình thu hoạch của các đội sản xuất trong năm nay đều , thôn nhận cứu trợ lương thực chỉ mỗi một thôn Hoàng Thổ, cho dù phía cứu trợ xuống thì lượng bình quân chia đến từng nhà cũng giới hạn.
Cha Triệu dẫn ba con trai về nhà, đó lập tức đóng chặt cửa nhà , còn bảo con trai trưởng đến cạnh cửa trông chừng, còn và con trai thứ hai và con trai út ở trong nhà thương lượng.
Triệu nhị lập tức chạy về phòng ngủ của , tìm tiền tiết kiệm Tô Thắng Nam cất giữ, đó mới nhà chính.
"Con nghĩ kỹ , lương thực nhà chúng chắc chắn sẽ đủ ăn, nhà chúng hãy cầm tiền huyện thành mua lương thực ."
Tay còn vươn cha Triệu trừng mắt , : "Bản một ít thì cất giữ , chuyện lương thực trong nhà để cha tìm cách."
Chắc chắn mua lương thực nhưng lương thực là để trong nhà cùng ăn nên cha Triệu lấy tiền từ chỗ Triệu để đưa cho ba em huyện mua về.
DTV
Sang ngày hôm , ba cầm tiền khỏi nhà.
Đi ngang qua thôn Thủy Truân, Triệu nhị nghĩ đến việc cần mua lương thực, cũng đến nhắc nhở chị hai về chuyện , thế là ba em chuyển hướng thôn Thủy Truân .
Triệu Uyển Thanh họ chuyện, lúc cô lắc đầu : "Đừng nữa, hôm qua chị mới từ trong huyện về đây, lương thực trong huyện tăng giá, nhiều xếp hàng chờ mua lương thực, bây giờ ba em đến đó cũng mua ."
Nghe nó lương thực trong huyện tăng giá mà còn khó mua khiến ba em nhà họ Triệu đều luống cuống.
Trước đó họ vẫn hoảng hốt vì họ trong nhà tiền, mà tiền thì thể mua lương thực.
bây giờ tiền cũng khó mua lương thực trong huyện, tiền còn tác dụng gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-356.html.]
"Ba em đây!" Triệu Uyển Thanh ba em trai dẫn họ phòng ngủ của .
Phía phòng ngủ của cô là một phòng chứa đồ nhỏ, bên trong chất ít lương thực như gạo, bột mì, bắp, cao lương, cái gì cũng .
Ngoại trừ lương thực năm nay đội sản xuất phân cho, một nửa trong là lương thực từ năm ngoái.
Triệu Uyển Thanh ôm mỗi loại hai bao lớn , đặt mặt ba em trai , : "Bấy nhiêu đây đủ cho . Buổi tối ba đứa đây vác về, đừng để phát hiện."
Triệu đại thấy nhiều lương thực như thì giật : "Chị... Chị hai, bấy nhiêu đây cũng quá nhiều ..."
Triệu nhị cảm thấy lắm, : "Chị hai, chị cho bọn em như , trong nhà chị thế nào?"
Triệu Uyển Thanh chỉ còn , cau mày : "Nhà chị còn lượng thế lẽ nào đủ ăn ? Đừng suy nghĩ nhiều."
Cô đưa cho họ lượng thế nhưng còn bằng một phần tư lượng còn trong nhà cô, mà trong nhà cô còn ít miệng ăn hơn nhà đẻ.
Hơn nữa lương thực cũng chỉ mới là lương thực dự trữ của tam phòng nhà họ Lâm, mà trong gian của Triệu Uyển Thanh còn cất giữ ít lương thực trong đó.
Mấy năm , khi khu vực nuôi dưỡng trong gian của cô mở một loại cây lương thực chính thì Triệu Uyển Thanh cũng bắt đầu trồng lương thực .
Đã nhiều năm như , trong gian của cô thật sự tích trữ ít lương thực, ngoại trừ lương thực, còn một hoa quả và nhiều loại thịt khác.
Ban đầu cô dự định chờ đất nước mở cửa cải cách, cô sẽ mở cửa hàng bán lương thực nhưng tình hình bây giờ cần thiết hơn nên cô lấy một để giúp đỡ gia đình cũng là .
Tóm một câu, Triệu Uyển Thanh cô thiếu lương thực!
Ba em đều Triệu Uyển Thanh nên đành theo.