Trong sân, Tiểu Lâm đang một chiếc ghế đẩu mái hiên, Màn Thầu, Đoàn Tử, Thang Viên ngoan ngoãn bên cạnh Tiểu Lâm, bốn đều chăm chú đến đang biểu diễn giữa sân, mắt cũng hề chớp.
Ở giữa sân, Tiểu Triệu chắp một tay lưng, một tay khác vươn về phía , vẻ mặt đang bắt chước hát hí khúc nhưng tiếng hát thì cực kỳ đặc sắc và nét riêng của .
Tiểu Triệu hát đến nhập tâm mà những thấy cũng vô cùng mê mẩn.
Sống ở thời đại thiếu thốn hình thức giải trí thế , bình thường cũng chỉ tụ tập chuyện phiếm, dùng cách đó để giải trí và nghỉ ngơi.
bây giờ thể hát thế , đúng là mới mẻ.
Đợi Tiểu Triệu hát xong, động tác tay cũng thu , mặt là nụ tươi như nắng ấm .
Trong sân ngoài sân đều chìm im lặng, đó tất cả đều tay rầm rầm, còn reo hò vì Tiểu Triệu.
"Chị hai, thím, về ..." Tiểu Triệu đầu thấy chị hai , trong thoáng chốc cảm thấy ngượng ngùng.
Triệu Uyển Thanh híp mắt em trai, kìm bước đến vỗ vai , bóp vai thêm mấy cái, thở dài: "Rốt cuộc là thế nào mà cha thể sinh em thế nhỉ? Sinh em trai đa tài đa nghệ thế !"
Tiểu Triệu lập tức ngọt: "Chị hai cũng !"
Triệu Uyển Thanh khoát tay bếp, với mấy đứa bé: "Tối nay ăn gì?"
Lớn bé bắt đầu gọi món, Triệu Uyển Thanh đều đồng ý với từng đứa, đó bắt đầu cơm ...
Cơm tối hôm nay phong phú, một nhà quây quần bên ăn uống thỏa mãn.
Đến Thang Viên bình thường ăn ít nhưng hôm nay chủ động đòi thêm một bát, kết quả Triệu Uyển Thanh chỉ về phía cái bụng nhỏ căng tròn của cô bé mà từ chối.
"Bụng của con quá no , ăn thêm nữa!"
Thang Viên thất vọng, vội vàng đến bên cạnh Lâm Thiệu Hoa, mặt bắt đầu bày vẻ mặt tội nghiệp, đáng thương.
Lâm Thiệu Hoa thoáng qua, xoa đầu cô bé, : "Nghe lời con!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-354.html.]
Thang Viên: "..."
Bên cạnh, Tiểu Lâm và Tiểu Triệu đang kể chuyện ở trường học.
Tiểu Lâm chỉ Tiểu Triệu, vẻ mặt hâm mộ : "Vĩnh Lạc tuyển dàn đồng ca của trường học, quốc khánh năm nay còn họ biểu diễn một tiết mục."
Mọi xong đều vui vẻ.
Nhà họ Lâm tế bào nghệ thuật nên khi Tiểu Triệu tuyển dàn đồng ca, còn tham gia biểu diễn thì đều thấy mới lạ.
Triệu Uyển Thanh gắp một miếng thịt kho cho Tiểu Triệu, hỏi: "Giáo viên chọn em ?"
Tiểu Triệu còn lên tiếng, Tiểu Lâm trả lời giúp : " ạ. Tất cả các lớp mười đều tham gia dự tuyển, chỉ chọn chín , mà Vịnh Lạc chính là chọn đầu tiên."
Triệu Uyển Thanh , trong lòng cô tự nhủ, quả nhiên em trai thiên phú âm nhạc.
Ăn cơm tối xong, Tiểu Triệu cầm cặp lên về thôn Hoàng Thổ.
Đến tối ngủ, Triệu Uyển Thanh lật qua lộn nhưng vẫn ngủ , trong lòng cô đang suy nghĩ về chuyện của em trai .
"Sao còn ngủ?"
DTV
Lâm Thiệu Hoa ôm chầm lấy cô bằng một tay ôm chặt cô trong n.g.ự.c , cho cô động đậy.
Triệu Uyển Thanh: "Thiệu Hoa, thấy em trai út của em học ca hát thì thế nào?"
Người ôm cô sửng sốt, ngẫm nghĩ mới : "Ừm. Anh đoàn nghệ thuật trong huyện cũng khôi phục ."
Đoàn nghệ thuật ?
Trái Triệu Uyển Thanh để Tiểu Triệu tham gia đoàn nghệ thuật gì đó. Theo cô chẳng mấy chốc nữa kỳ thi đại học sẽ khôi phục , em trai út của cô thể thi một trường nghệ thuật theo học chuyên ngành ca hát.
Cô ngẩng đầu liếc đến chiếc cằm góc cạnh rõ ràng của đàn ông, trong lòng tự nhủ, cũng thể trách vì chỉ nghĩ đến đoàn nghệ thuật.
Vì thế nào thì hiện nay kỳ thi đại học cũng khôi phục , ai sẽ lâu nữa cuộc đời của họ sẽ đổi nghiêng trời lệch đất chỉ vì ba chữ "thi đại học".