Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 329

Cập nhật lúc: 2025-03-27 21:29:11
Lượt xem: 8

Tô Thắng Nam cũng không phải người vung tay quá trán, ngoài những mục chi tiêu cần thiết ra, cô ấy đều giữ lại số tiền kiếm được kia.

Triệu nhị lắc đầu, nói: "Số tiền dành dụm của chúng ta không đủ mở cửa hàng."

Lúc này Tô Thắng Nam mới thở phào một hơi.

Triệu nhị: "Hơn nữa cho dù có mở cửa hàng cũng không thể mở ở huyện, trong huyện đã có cửa hàng của chị hai, nếu anh lại mở một cửa hàng ở đó, khác nào đang muốn chèn ép công việc buôn bán của chị ấy? Ý của anh là anh sẽ nhận bánh ngọt từ chỗ của chị hai giống như trước đây, sau đó mang về đội sản xuất bán, em nói ý kiến này thế nào?"

"Ý kiến rất hay!"

Hai vợ chồng thương lượng xong thì ôm con trai Triệu Quang Minh chìm vào giấc ngủ...

Ngày hôm sau, Triệu nhị thức dậy sớm và đi đến tam phòng của nhà họ Lâm, cậu ta nói ý nghĩ của mình với Triệu Uyển Thanh.

Triệu Uyển Thanh nghe xong cũng không nói hai lời đã lập tức đồng ý.

Từ lúc bắt đầu mở cửa hàng, Triệu Uyển Thanh đã từng nghĩ nếu mở cửa hàng thì từ nay về sau cũng không cần để em trai thứ hai của mình ra chợ đen buôn bán nữa.

Ban đầu cô còn đang rầu rĩ, muốn tìm một chỗ tốt cho em trai mình, kết quả chính em trai đã chủ động tìm ra hướng đi.

Triệu nhị cầm bánh ngọt từ chỗ của cô, bán ở đội sản xuất, như vậy không những không cản trở công việc buôn bán trong huyện thành của cô mà còn có khả năng khai thác thị trường mới.

Quả thật đúng là một công đôi việc.

"Em trai, cái đầu em thật thông minh! Chị còn chưa nghĩ ra con đường này đâu!" Triệu Uyển Thanh vỗ bả vai Triệu nhị khen ngợi.

Triệu nhị không hề ngại ngùng, cậu ta còn cười rất đắc ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-329.html.]

Cứ như vậy, vào mỗi tuần khi Triệu nhị không phải lên lớp, cậu ta lại bắt đầu vác giỏ bán bánh ngọt.

Ban đầu cậu ta chỉ bán trong thôn Hoàng Thổ, có người quen biết cũng đến hỏi thăm.

Thuận tiện Triệu nhị nói: "Đây chính là bánh ngọt của cửa hàng Trần Ký ở trong huyện, buổi sáng tôi đến cửa hàng nhận bánh, bánh mới làm hôm nay, không tin anh có thể thử ăn một miếng."

Triệu nhị cắt một miếng bánh nhỏ cho khách hàng thử, quả nhiên sau khi thử bánh xong, khách hàng lập tức mua một cân.

Triệu nhị buôn bán trong thôn nhưng vẫn không quên hỗ trợ tuyên truyền Trần Ký, điều này đã khiến Trần Ký bắt đầu mở rộng thị trường ở trong thôn.

Mà trong huyện, bánh ngọt của Trần Ký ngon, giá cả còn rẻ hơn trong cửa hàng quốc doanh, điểm mấu chốt hơn nữa chính là thái độ phục vụ của Trần Ký cực kỳ tốt, họ bán bánh cho khách đều vô cùng lễ phép, vẻ mặt vui vẻ, lúc cân bánh, tính tiền đều không ngừng gọi đồng chí, đồng chí.

Hành động này của họ khiến khách hàng rất hưởng thụ, khách hàng mới mua lần đầu tiên đều có ấn tượng rất tốt về của hàng này.

Mang bánh về nhà nếm thử, họ càng trở thành người hâm mộ trung thành của Trần Ký hơn nữa.

Thế là sau khi khai trương chưa được bao lâu, tiếng tăm của Trần Ký đã được truyền ra ngoài, thậm chí có một số khách quen đã tìm đến cửa hàng.

Chỉ trừ mấy ngày đầu khai trương, Triệu Uyển Thanh vẫn thường xuyên đứng trong cửa hàng nhưng sau đó mỗi tuần cô chỉ đi xem một lần.

DTV

Từ khi cửa hàng mở, cuộc sống của cô đã không còn được thanh nhàn như trước kia, bây giờ mỗi ngày cô đều phải làm một lượng bánh ngọt nhất định, ngoài việc đó ra cô còn phải dành thời gian ôn tập.

Dù cô đã học sớm hơn người khác mấy năm nhưng Triệu Uyển Thanh vẫn không dám lơ là.

Theo những gì cô biết, trong ba khóa thi đại học đầu tiên sau khi kỳ thi đại học được khôi phục lại, tất cả các thí sinh của ba khóa này đều cực kỳ tài giỏi.

Đã có tài năng, còn phải cố gắng không ngừng, nếu không làm sao có thể chen lấn qua cầu độc mộc?

Cô hoàn toàn không dám lơ là ôn tập, thỉnh thoảng còn lấy một số đề toán và văn đến hỏi Lâm Thiệu Hoa, trong lúc không hay không biết cũng giúp anh ôn tập. Lúc về nhà mẹ đẻ của mình, cô cũng không ngừng ra ám hiệu, bảo hai em dâu và em trai thứ hai hãy chăm xem sách nhiều hơn vào những lúc không làm gì.

Loading...