Những đổ về ban đầu chỉ là vì tò mò nên định xem một chút , nhưng khi họ rằng bộ cửa hàng đều giảm giá 20%, còn tặng thêm điểm tâm, ngay lập tức trái tim họ thể nào kìm sự kích động đang dâng lên.
Mọi , , ai : "Mùi vị thơm quá?"
" , thơm ngọt..."
Mọi cùng cửa hàng, chỉ thấy chủ bà chủ cửa hàng ở cửa lúc đang cùng một phụ nữ khác sắp xếp bày điểm tâm lên quầy.
Kiểu dáng của những chiếc điểm tâm mới lạ, còn thơm nữa...
Không nào can đảm bước cửa hàng đầu tiên, những vây xem khác cũng lục tục bước .
Cũng chả quan tâm cái gì mà đầu cơ trục lợi! Dù bây giờ cũng ai kiểm soát!
Hôm nay, bọn họ lấy lợi ích thực tế về tay !
Khi bước cửa hàng, họ nhận rằng cửa hàng bán điểm tâm trang trí tinh tế. Không thể rõ là ở đây tinh xảo như thế nào, nhưng dường như nó cao cấp và sa hoa hơn cả trung tâm mua sắm lớn trong huyện của bọn họ!
Ấn tượng đầu tiên cho khách hàng dễ dàng quyết định ở và chọn mua điểm tâm.
Mẹ Lâm mặc bộ áo mới màu xanh biển đậm, đội mũ màu xanh biển đầu, đeo bộ găng tay màu trắng cũng mới tinh, trông sạch sẽ và gọn gàng.
Bà bên trong quầy, ấn tượng của khách hàng đối với Trần Ký tăng lên thêm một lớp.
Đến cả bán hàng cũng chăm chút như , mặc và gọn gàng, nhất định hàng hóa trong cửa hàng cũng sẽ !
Ôm tâm tư như , nhiều bắt đầu trực tiếp lựa chọn các loại điểm tâm...
khi họ thấy các loại điểm tâm quầy thì thật đúng là đang khó họ...
Tại nhiều kiểu dáng điểm tâm đến thế?
Và quan trọng hơn, tất cả đều ! Tất cả đều thơm ngon!
Họ mua mỗi món một ít để thử!
"Cho mấy chiếc bánh hình bướm , hai cái bánh đào tô nữa..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-326.html.]
"Cái màu vàng là gì ? Cho một cân..."
"..."...
DTV
Chỉ một buổi sáng, Trần Ký mới mở cửa đóng cửa .
Đổng Hiểu Hà ôm rổ tiền đang đếm tiền trong sân cùng với Triệu Uyển Thanh, đôi mắt sáng lấp lánh,"Uyển Thanh, mở cửa hàng kiếm tiền như chứ?! Chỉ trong buổi sáng đầu tiên bán hết điểm tâm!"
Mẹ Lâm cũng đang ở bên cạnh giúp sắp xếp tiền, trong lòng còn đọng sợ hãi: " là , hôm nay thấy một đám quầy, ban đầu còn run cả chân thể vững! Những dân ở thành phố thật sự tiền, một mua họ chỉ mua từ ba đến năm cân..."
Triệu Uyển Thanh bình tĩnh : "Đây là ngày đầu mở cửa nên mới giảm giá, nên mới mua nhiều như . Sau khi còn giảm giá, chúng sẽ dựa uy tín để kiếm tiền lâu dài."
Đổng Hiểu Hà và Lâm xong những lời của cô cũng thấy thất vọng.
Họ chỉ tiền mắt. Dù mỗi ngày chỉ kiếm một mười phần thì vẫn hơn nhiều so với nhiều công nhân cao cấp ở thành phố!
Sau khi đếm xong, Đổng Hiểu Hà và Lâm càng thêm kinh ngạc.
Buổi sáng của ngày khai trương, doanh bán hàng ước chừng còn hơn một trăm đồng!
, là một trăm đồng trong một ngày!
Một ngày cũng đủ bằng một tháng tiền lương của thành phố!
Triệu Uyển Thanh càng bình tĩnh, cô tính toán bao nhiêu loại điểm tâm.
Số tiền bán hàng khi trừ chi phí nguyên vật liệu và sức lao động, cỡ còn hơn năm mươi đồng.
Triệu Uyển Thanh hai vạn tiền tiết kiệm nên cô cảm thấy năm mươi đồng là một tiền lớn, nhưng tiền đủ thể hiện nhu cầu thị trường ở huyện thành lớn.
Trước đây khi cô kinh doanh ở chợ đen, cô chỉ thể tiếp cận và phát triển một lượng khách hàng hữu hạn.
Bây giờ cô mở cửa hàng, khách hàng mục tiêu của cô mở rộ bộ huyện dân.
Cô thể cảm thán rằng kinh doanh thật sự cần thị trường mở, chỉ cách mới thể kiếm nhiều tiền.
Ba đếm tiền xong, ngay cả cơm cũng ăn, liền ngay lập tức trở trong thôn.