Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 307
Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:22:00
Lượt xem: 10
Đại đội trưởng kích động hô hào gọi mọi người trong thôn cẩn thận vận chuyển tất cả khoai lang khổng lồ này lên xe bò, sau đó lại hí ha hí hửng chạy đến gần Triệu Uyển Thanh, nói: "Uyển Thanh à, dù khoai lang này đã được đưa đến sở nghiên cứu nhưng lãnh đạo trong khu vực đều đã biết thành tích của cháu, qua mấy hôm nữa chắc chắn sẽ mở hội nghị tuyên dương cháu nên cháu phải chuẩn bị trước, phải phát biểu như lần trước cháu đã phát biểu trong công xã."
Đại đội trưởng lựa chọn không để ý đến sự cố phát biểu trong huyện lần trước.
Lần kia đúng là quá xấu hổ, lần đó đại đội trưởng đã tìm được chỗ ngồi ổn định, chờ đợi được nghe Triệu Uyển Thanh phát biểu hùng hồn như lần ở công xã, kết quả...
Triệu Uyển Thanh lại nôn ra...
Được rồi, được rồi, nghĩ lại chuyện cũ cũng thấy kinh.
Đại đội trưởng tự nhủ, lúc này Triệu Uyển Thanh không mang thai, đi phát biểu ở những chỗ khác chắc chắn không thành vấn đề!
Vừa nghĩ đến tên tuổi đại đội trưởng của mình có thể được truyền đi khắp khu vực, hai mắt của đại đội trưởng cũng muốn ướt rồi.
Triệu Uyển Thanh nghe nói lại phải phát biểu: "..."
[Ký chủ, tự gây nghiệt, không thể sống. ]
Triệu Uyển Thanh: Tôi biết...
Thấy tất cả khoai lang của đất mình đều bị đào lên, Triệu Uyển Thanh lại hỏi: "Đội trưởng, đồ ăn của heo được trồng trên đất nhà cháu đều bị đưa đi cả rồi, vậy đến lúc đó nhà cháu lấy lương thực ở đâu nộp lên?"
Đại đội trưởng chặc lưỡi nói: "Cháu đã trồng ra khoai lang vua, sao có thể lấy chúng để cho heo ăn chứ? Điên rồi à?"
"Cháu yên tâm, năm nay nhà cháu không cần nộp lương thực cho heo nữa!"
Có câu nói này của đại đội trưởng, Triệu Uyển Thanh xem như yên tâm
Thế là từ ngày hôm đó trở đi Triệu Uyển Thanh bị bắt buộc phải chuẩn bị cho những ngày phát biểu kích động của cô.
Màn Thầu phát hiện gần đây mẹ mình đã không còn dành nhiều thời gian kiểm tra nhóc con nữa, trái lại thường xuyên nhìn thấy cô ngồi một mình trong phòng, tô tô vẽ vẽ gì đó, sau đó lại đọc lẩm nhẩm, có khi từ trong phòng còn truyền ra tiếng nói vô cùng diễn cảm...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-307.html.]
Màn Thầu nghiêng đầu hỏi Tiểu Lâm: "Chú út, mẹ của cháu làm sao vậy?"
Tiểu Lâm ngẩng đầu khỏi phần bài tập của mình: "Không có việc gì cả, chị dâu đang chuẩn bị cho bài phát biểu ấy mà."
Mẹ Lâm ở bên kia vừa lắc lư chiếc nôi vừa chọc Đoàn Tử và Thang Viên cười lên khanh khánh, cánh tay như củ sen vung lên không ngừng, nhìn thấy vô cùng đáng yêu.
Hiện tại ở trong lòng bà phấn khởi biết bao, con dâu của bà có thể lăn lộn trong giới diễn giảng, đúng là rất có tiền đồ! Rất có tiền đồ!
Quả nhiên còn chưa được mấy ngày thì công xã bên kia đã đến mời Triệu Uyển Thanh đến Địa Khu.
Triệu Uyển Thanh vác túi đồ đã chuẩn bị từ trước đó lên lưng mình rồi đi theo mấy người công xã.
Lúc gần đi, cả nhà lớn bé đều đứng bên trước cửa vẫy tay tạm biệt cô nhưng trên mặt lại không hề có chút buồn đau vì biệt ly.
Đến công xã rồi mới đến Địa Khu.
Triệu Uyển Thanh vác túi đồ vừa đến nơi đã được lãnh đạo công xã đón vào, giống như cô mới chính là lãnh đạo.
Mấy vị lãnh đạo này khen ngợi cô vài câu, sau đó mới chỉ sang Lâm Thiệu Hoa, nói: "Đây chẳng phải chồng cô sao? Công xã chúng ta đều đã chuẩn bị xong xuôi, đến Địa Khu lần này sẽ để đồng chí Lâm Thiệu Hoa đưa cô đi."
Triệu Uyển Thanh nhìn thoáng qua Lâm Thiệu Hoa, lập tức gật đầu đồng ý.
Chiều hôm đó Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa lập tức lên đường đến Địa Khu.
Chuyến đi này là chuyến đầu tiên Triệu Uyển Thanh tham gia hội nghị khen ngợi ở Địa Khu. Trên đài cô nhận bằng khen và hoa hồng lãnh đạo trao tặng, sau đó mới chính là bài phát biểu của cô trước mặt các lãnh đạo.
Đầu tiên Triệu Uyển Thanh nói mấy lời cảm ơn quốc gia và lãnh tụ, sau đó mới kéo mọi người quay lại khoảng thời gian gian nan trước đây, sau đó nữa mới phát biểu về kinh nghiệm cô trồng khoai lang...
DTV
Nói tóm lại cô không nói cụ thể.
Cô lấy lý do khoai lang khổng lồ thế kia đều do cô sàng lọc hạt giống, sau đó mới biểu lộ lòng tin vào trồng trọt và sự cố gắng không ngừng.