Đợi khi ngoài thì Triệu Uyển Thanh đến giường đất cởi áo ngoài cho đứa nhỏ ăn sữa, đến nửa chừng mới đột nhiên tỉnh ngộ.
Cô cũng đồ ngốc mà?
Loại chuyện kiêng kị như cô thể ?
Thật đúng là nam sắc đầu óc u mê...
Triệu Uyển Thanh cắn chặt răng, cúi đầu thằng nhóc khuôn mặt tuấn tú mười phần gióng Lâm Thiệu Hoa mắng nhỏ,"Đoàn Tử, cha con lừa !"
Đoàn Tử ngậm lấy n.g.ự.c cô, đôi mắt híp , cái miệng nhỏ chu chu, cả vui vẻ, căn bản để ý tới chuyện đang lên án.
Thang Viên ở bên cạnh ngủ một hồi thấy trai liền há miệng gào lớn.
Triệu Uyển Thanh âm thanh cho thể buông Đoàn Tử , bế Thanh Viên lên ăn sữa.
Thang Viên Nhi ngửi mùi sữa thì lập tức mở mắt, há miệng ngậm lấy b.ú sữa, ăn từng miếng từng miệng một...
Cuối tuần, Triệu Uyển Thanh bánh cuộn cho Lâm Thiệu Hoa và Triệu Nhị lên chợ đen bán.
Lần đầu tiên đưa thị trường, cô cũng quá nhiều, mà xem thị trường phản hồi .
Lúc chị cả Triệu đến thì cũng theo cô học bánh cuộn, cách khá đơn giản, lấy tay nghề của chị hiện giờ thì chỉ trong vài bước học xong.
Chị cả Triệu trở về cũng nhà lớn chuẩn nguyên liệu.
Tuy rằng hiện giờ chị phân nhà ở nhưng nhiều chuyện vẫn sẽ cùng nhà đẻ giúp đỡ , tựa như chuẩn nguyên liệu .
Chị là một phụ nữ, nên hàng ngày công cũng bao nhiêu điểm, mỗi năm cũng phân bao nhiêu lương thực, cho nên nguyên liệu chủ yếu là mua ở chỗ cha hoặc là từ chợ đen.
Lương thực thể đổi thành tiền, cha Triệu, Triệu đương nhiên sẽ từ chối, khi lấy hết đậu đỗ và đậu nành trong nhà thì liền bán cho Triệu Uyển Nguyệt. ...
Lô bánh cuộn bán thí điểm cũng quá thành công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-285.html.]
Lâm Thiệu Hoa và Triệu Nhị mang hai ngăn, kết quả bán đến chiều mới về, mà vẫn dư nửa ngăn bán .
Đây là lô điểm tâm đầu tiên mà Triệu Uyển Thanh đạt mong , cô bánh dư , tự trầm tư trong chốc lát.
Cô nếm thử, bánh ăn vẫn khá ngon, hề hư là quá hạn, thậm chí khi xóc nảy đường thì điểm tâm vẫn trông khá mắt.
DTV
"Thật sự nghĩ tới, điểm tâm ngon như bán !"
Triệu Nhị cũng buồn bực, vốn dĩ tưởng năng lực bán hàng, ai ngờ sọt của rể cũng còn bánh tồn dư, thế nên mới rể cũng bán hết điểm tâm.
Lâm Thiệu Hoa cũng cảm xúc lấn át giữ lý trí, hồi tưởng tình hình lúc bán đồ...
"Người đến mua điểm tâm tám phần là khách hàng quen, những khách hàng chia thành ba loại, một là mỗi tháng ít nhất ba , tới hỏi là mua ngay."
"Còn những khách hàng khác hỏi giá, mua cũng mà mua cũng ..."
Lâm Thiệu Hoa cho Triệu Uyển Thanh chuyện một cách chi tiết.
Triệu Uyển Thanh ở một bên kinh ngạc cảm thán với trí nhớ cùng khả năng phân tích liệu của , bản cô cũng yên lặng phân tích liệu...
"Hương vị cùng chất lượng của chúng chắc chắn vấn đề, khách hàng quen cũng sẽ mua... Như phần lớn là về giá cả."
Có thể ảnh hưởng đến hành vi tiêu dùng của khách hàng, chỉ hai yếu tố là chất lượng sản phẩm cùng với giá cả!
Triệu Nhị nhướng mày: "Là ngại giá đắt ? điểm tâm tốn bao nhiêu chi phí như cũng thấp nữa."
Triệu Uyển Thanh tìm vấn đề mấu chốt, lập tức suy nghĩ thông suốt.
Cô cầm lấy một miếng bánh "Lúc chúng vì tiện cho việc buôn bán nên mới bán theo miếng, nhưng bán miếng như liệu quá đắt ? loại bánh so với điểm tâm khác giống , thì nhỏ nhưng khá nặng, chúng bán theo giá miếng như , khách hàng liệu cảm thấy lời ? Nếu lời thì khả năng bọn họ mua sẽ cao hơn."
Triệu Uyển Thanh giải thích xong thì cả nhà đều hiểu.
hiểu là một chuyện nhưng giải thích thế nào là một chuyện khác.