Một nguyên liệu mua ở nhà lớn , đủ thì bảo Lâm Thiệu Hoa chợ đen mua về.
Dù tiền nguyên liệu cũng tốn, cũng ai thể cho cô !
Cũng bằng là lấy từ nhà .
Huống chi bà nội Lâm và ông nội Lâm lúc cũng giúp đỡ Lâm Thiệu Hoa học, đối với tam phòng của bọn họ giúp đỡ nhiều, hiện giờ tam phòng khấm khá lên thì cũng nên kéo thêm nhà lớn mới đúng.
Bà nội Lâm cũng là đầu tiên bán lương thực cho Triệu Uyển Thanh, nên cũng là ngựa quen đường cũ.
Vừa Triệu Uyển Thanh bánh cuộn thì bà nội liên tục nuốt nước miếng nhưng cũng thể ngăn nó tiếp tục chảy ...
Tuy rằng đây là món gì, nhưng liền cảm giác nó ăn ngon!
"Cháu yên tâm, đậu đó đó trong nhà cũng ai ăn, lát nữa sẽ lấy, đưa qua cho cháu bộ, nhưng còn về đậu nành... Bác gái cháu chắc là giữ một chút để cho Chu Hồng Anh dùng lúc ở cữ, nên thể bán cho cháu cũng nhiều lắm..."
Mặc dù bác cả Lâm ở nhà lớn, nhưng chủ vẫn đang là hai ông bà cụ Lâm.
Bà nội Lâm chỉ cần ho nhẹ một tiếng thì những khác trong nhà cũng ai dám chất vấn cô lấy đồ ở .
Buổi tối hôm đó Triệu Uyển Thanh ở nhà chính thu một lượng đồ lớn, khi kiểm tra một hồi thì cô liền đếm tiền đưa cho bà nội Lâm.
Bà nội Lâm mặt đầy vui vẻ nhận lấy tiền, đưa trả cho cô năm đồng,"Đợi khi cháu thì đưa đến cho bà một phần, là bà thèm ăn mà là bà ăn thử xem ngon !"
Triệu Uyển Thanh cũng vẻ liền nhận lấy năm đồng , cô cũng định là khi xong thì sẽ đưa qua nhà chính mấy cân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-284.html.]
Ngày hôm , Lâm Thiệu Hoa mang theo đậu nành đến cối đá để xay thành bột đậu nành.
khi xay thành bột đậu nành, Triệu Uyển Thanh lập tức bắt tay việc bánh.
Bột nếp và bột mì khi tạo hình xong thì hấp trong nồi chưng, lấy và cán phẳng, đó nhân đậu đỏ và đậu nành sẵn , khi cán chúng với nhân đậu đỏ lăn qua một lớp đậu nành thì mẻ bánh cuộn liền đời.
Triệu Uyển Thanh đem bánh cắt thành những miếng nhỏ, cả nhà gấp gáp chờ , ai nấy đều lấy một miếng nếm thử.
Bánh cuộn mềm thơm, ăn ngấy, ai nấy trong nhà đều nhất trí khen ngợi.
Tiểu Lâm ăn hết hai cái còn cảm thấy no cầm lên một cái nữa hỏi,"Chị dâu, điểm tâm gọi là lừa lăn lộn? Vừa chị cũng lăn lộn mà?"
Triệu Uyển Thanh lời của hỏi cho dở dở , nghĩ đến bản lúc khi thấy tên bánh cũng nghĩ như , nên cũng mặt mũi nào nhạo tiểu Lâm.
"Ừm... Nguồn gốc của loại bánh mấy giả thuyết kể , cái nổi tiếng nhất là thái hậu trong cung ăn điểm tâm, đầu bếp khi xong thì đưa cho một thái giám tên Lừa đưa qua, ai ngờ thái giám cẩn thận điểm tâm đổ lăn lên đậu nành, đợi khi thái hậu ăn điểm tâm thì đầu bếp cũng kịp báo, nên chỉ thể trình điểm tâm lên, chỉ là trời xui đất khiến món khiến thái hậu vô cùng yêu thích, đó món truyền với cái tên lừa lăn lộn."
Người một nhà ở một bên ăn điểm tâm, một bên cô giảng giải, ai nấy đều vô cùng tập trung lắng .
Khi trở về phòng Lâm Thiệu Hoa giữ lấy Triệu Uyển Thanh ,"Mấy thứ em ai ?"
Triệu Uyển Thanh chớp mắt: "Hả... Trước xem sách thấy..."
Lâm Thiệu Hoa chăm chú cô một lát cuối cùng cúi đầu hôn bột đậu nành còn sót bên miệng cô, nhỏ giọng : "Những việc về bên , ?"
DTV
Triệu Uyển Thanh hôn thì sửng sốt, chỉ gật đầu.