Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 251

Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:46:34
Lượt xem: 7

Lúc mẹ Lâm vác cuốc về đến nhà, ngay khi nhìn thấy những người nhà mẹ đẻ của mình, cái cuốc trong tay bà ấy tuột ra rơi xuống đất, suýt chút nữa thì rơi trúng chân bác dâu hai Lâm đang muốn xem kịch hay.

Bà cụ Lâm chỉ và mẹ Lâm nói: "Không phải con bé đã về rồi sao? Bà có chuyện gì thì nói đi!"

Bà ấy muốn xem gia đình yêu ma quỷ quái này có thể giở mánh khóe gì!

Dù sao chuyện này cũng chỉ có hai loại, một là đòi tiền, hai là đòi lương thực!

Cho dù là loại nào đi chăng nữa thì bà ấy cũng sẽ không khiến bọn họ được như ý.

Bà cụ Trần quay đầu nhìn về phía con gái Trần Ngọc Dung, mẹ Lâm lại đứng đó, sắc mặt lạnh lùng nói: "Mấy người đến đây để làm gì?"

Trước khi đến đây, bà cụ Trần cũng đã suy tính kỹ càng rồi, bà ta muốn chơi bài tình cảm với đứa con gái c.h.ế.t tiệt này, khiến cho nó mềm lòng, sau đó có thể lấy được tiền.

Nhưng vừa nghe giọng điệu lạnh như băng của con gái, trong lòng bà ta lập tức giận sôi máu.

"Không có việc gì thì không thể đến thăm mày sao? Mày đối xử với mẹ mình và anh em trong nhà như vậy à? Chúng ta vất vả từ xa đến thăm mày, mày lại không muốn mời chúng tao vào nhà nói chuyện sao?"

Lúc này kẻ chuyên bắt nạt người nhà như Trần lão ngũ mới phản ứng lại, lên tiếng giúp mẹ mình dạy dỗ chị gái: "Đúng vậy, chị làm con gái như vậy đấy à? Mẹ đến thăm chị, chị cũng không nhanh mời chúng tôi vào nhà ăn một bữa cơm, uống bát nước đường, chặn ở cửa làm gì vậy hả? Nhanh tránh ra! Để chúng tôi vào trong nói chuyện!"

DTV

Triệu Uyển Thanh đứng bên cạnh cau mày, quay đầu nhìn về phía bà cụ Lâm một cái.

Xem ra không để cho bọn họ vào, người nhà này sẽ không để lộ ra mục đích của mình đâu...

Triệu Uyển Thanh siết chặt cái ghế trong tay: Vậy, để cho bọn họ vào sao?

Bà cụ Lâm nắm chặt lấy đầu cây gậy: "Không sao cả, cứ để cho bọn họ vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-251.html.]

Triệu Uyển Thanh và bà cụ Lâm đều nhìn về phía mẹ Lâm, ba người yên lặng nhìn nhau một cái, nháy mắt đã hiểu được ý của nhau.

"Vậy thì đi vào đi." Triệu Uyển Thanh đặt ghế xuống, lui về phía sau một bước, mở cổng cho bọn họ vào.

Người nhà họ Trần thấy mấy người họ đột nhiên dễ nói chuyện như vậy thì có chút nghi ngờ...

Bà cụ Lâm nhìn thấy bọn họ không muốn vào, lập tức vươn tay muốn đóng cửa lại.

Người nhà họ Trần thấy vậy thì lập tức đi vào.

Bà cụ Lâm cười lạnh một tiếng, đợi sau khi tất cả bọn họ đều vào trong rồi, bà ấy lập tức đóng cửa lại.

Bác dâu hai Lâm đang vui vẻ đứng ở đó xem kịch hay, lại thấy mẹ chồng của mình đột nhiên đóng cửa lại, oán hận cắn chặt răng.

Bác dâu cả Lâm lại đứng ngoài lo lắng nhìn cánh cổng đang đóng chặt kia, nói: "Người nhà họ Trần đến để làm gì chứ..."

Chuyện năm đó, bọn họ đều biết rất rõ.

Lúc đó lão tam mới mất không lâu, nhà mẹ đẻ của vợ cậu ấy giống như sợ bị ôn thần dính vào người vậy, lập tức đến cắt đứt quan hệ với em dâu ba.

Lúc đó khiến cho ba chồng và mẹ chồng bà ấy tức giận đến nghẹn thở, kể từ đó về sau, hai ông bà cụ càng thêm quan tâm chăm sóc cho em dâu ba hơn...

Người nhà họ Trần bước vào phòng khách, tùy ý tìm chỗ ngồi xuống, nói: "Sao ngay cả nước cũng không có nữa? Bánh kẹo đâu? Nhà các người tiếp khách như vậy đấy hả?"

Sau khi người nhà họ Trần nói xong, người nhà họ Lâm lại chẳng ai để ý đến bọn họ cả.

Triệu Uyển Thanh ngồi trên ghế dài may vá thêu thùa, bà cụ Lâm dùng vạt áo lau cây gậy, mẹ Lâm đứng ở một bên giống như người điếc không có phản ứng gì cả.

Chỉ có tiểu Màn Thầu tò mò nhìn đám người lạ này, thấy bọn họ chỉ biết trừng mắt thì nhóc con cũng không thấy thú vị mà ngoáy mũi...

Loading...