Bác dâu hai Lâm thành nhiệm vụ giao, sầm sì về nhà để giải thích tình hình.
Người nhà bà trách bà quá vô dụng, mở miệng oán trách Triệu Uyển Thanh.
Bác dâu hai Lâm cảm thấy mất mặt gia đình nhà đẻ, từ đó trong lòng bà càng thêm căm ghét Triệu Uyển Thanh, cũng càng quyết tâm cưới cho con trai một cô gái thật , để còn chèn ép Triệu Uyển Thanh...
Tháng sáu, tháng nghiệp.
Triệu Nhị Đệ học ở trường cấp ba công xã hai năm cuối cùng cũng nghiệp.
Mặc dù nhà họ Triệu một chút quan hệ ở thôn Hoàng Thổ, nhưng mà ở trong huyện quen nào.
DTV
Vì khi Triệu Nhị Đệ nghiệp cũng thể ở trong huyện, may mà cũng chuẩn từ lâu, xin vị trí giáo viên trong trường tiểu học trong đại đội.
Hôm nay, khi chụp ảnh nghiệp xong, sắp xếp hành lý trở về nhà.
Khi ngang qua thôn Thủy Truân, , trong thôn...
Lúc Triệu Nhị Đệ đến, Triệu Uyển Thanh nôn đến mặt mũi tối sầm.
Mẹ Lâm bên cạnh lo lắng, nhưng cũng thể gì .
Lần cô mang thai thực sự vất vả, ăn cũng khẩu vị, sáng sớm mỗi khi thức dậy đều nôn khan.
"Sao nôn nhiều như ?" Triệu Nhị Đệ kinh ngạc hỏi.
Triệu Uyển Thanh lau mặt, đón lấy bát nước sôi Lâm đưa cho, lúc mới cảm thấy cảm giác ghê tởm kìm nén thêm một chút.
"Nôn nghén mà, đều giống như ?" Triệu Uyển Thanh bất đắc dĩ xua tay .
Bản cô bây giờ đang khó chịu, tất nhiên sức lực nào để nấu đồ ăn ngon cho Triệu Nhị Đệ.
"Đã chuẩn tinh thần giáo viên ?" Triệu Uyển Thanh bĩnh tĩnh , cùng Triệu Nhị Đệ chuyện phiếm.
Triệu Nhị Đệ gật đầu : "Mặc dù học sinh trong đại đội nhiều, nhưng em nên dạy như thế nào thì sẽ dạy như thế đó, em còn dựa theo mẫu bài giảng của thầy cô để chuẩn giáo án..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-239.html.]
Triệu Uyển Thanh cảm thấy vui mừng khi em trai về chuyện công việc.
Thiếu niên ngày xưa từng tiếng lười biếng và ham ăn trong thôn với nguyên chủ nay trưởng thành , gánh vác trách nhiệm.
"Chỉ cần chí tiến thủ, việc gì cũng sẽ thành công." Triệu Uyển Thanh một cái, đó cho mấy chữ .
Triệu Nhị Đệ âm thầm nhẩm trong lòng, yên lặng nhớ những lời khích lệ của chị hai ...
Triệu Uyển Thanh đổi chủ đề, hỏi: "Bây giờ em cũng nghiệp , tuổi tác cũng lớn, cũng đến lúc nên lập gia đình , trong lòng cô gái thích hợp ?"
Nếu như là Triệu Đại Đệ, Triệu Uyển Thanh sẽ hỏi thẳng như .
Dù Triệu Đại Đệ là một cái đầu gỗ, cho dù hỏi thì cũng gì mà trả lời.
Triệu Nhị Đệ thì khác, là thông minh nhanh trí.
Người thông minh chuyện với chính là cần vòng vo quá nhiều.
Sắc mặt của Triệu Nhị Đệ lập tức khựng một lát, mãi một lúc lâu cũng gì...
Triệu Uyển Thanh thấy cảnh , trong lòng lập tức hiểu rõ.
Cô mỉm gian trá về phía Triệu Nhị Đệ hỏi: "Là ai thế? Nói cho chị một chút ."
Người thường ngày mặt dày như Triệu Nhị Đệ cũng đỏ mặt, ánh mắt mơ hồ, : "Chị quen cô ... Là một nữ thanh niên trí thức trong thôn chúng ."
Triệu Uyển Thanh một giây đang tràn đầy vui mừng, giây tiếp theo cả trái tim đều như rụng .
Thanh niên trí thức ...
Cô cũng thành kiến gì với thanh niên trí thức cả, cũng là thuộc phần tử trí thức, gì thành kiến chứ?
mà... kỳ thi tuyển sinh đại học mở năm 1977. bao nhiêu thanh niên trí thức kết hôn ở nông thôn đều bỏ gia đình, bỏ việc chỉ để thể trở về thành phố...
"Vậy cũng , ba ?" Triệu Uyển Thanh kìm nén sự lo lắng trong lòng, tiếp tục hỏi.