Bây giờ cô kể bắt đầu từ những ngày ấu thơ, trong thoáng chốc đây đều cảm giác "quả nhiên ngay từ nhỏ, tài giỏi giống họ".
Thế là càng càng tập trung tinh thần, sự nhiệt huyết vì nước kính dâng, phục vụ nhân dân kích thích hơn phân nửa.
Trên đài, Triệu Uyển Thanh vẻ mặt kích động của , lời xoay chuyển.
"Mãi đến ngày hôm , nuôi bò trong thôn chúng thể tiếp tục công việc, lập tức tự hỏi đây chẳng cơ hội để dâng hiến thành quả học tập bao năm qua cho công xã ?
"Nuôi bò khó ? Đương nhiên dễ. Gây giống khó ? Tất nhiên cũng dễ dàng gì. Thế nhưng thể lùi bước ?
Tất cả ánh mắt bên đều sáng lấp lánh chằm chú lên Triệu Uyển Thanh, Triệu Uyển Thanh kiên quyết: "Đương nhiên thể lùi bước!"
"Hay!"
"Không lùi bước!"
"Nói lắm!"
Dưới đài là một loạt tiếng hô hào.
"Từ ngày đó trở , bắt đầu kế hoạch nuôi bò một cách khoa học, mỗi ngày ba bữa sáng trưa tối... Còn đến một tháng thì con bò trong thôn chúng mập lên!"
"Tháng thứ hai, lập tức dẫn nó đến phối giống với con bò của đại đội sản xuất bên cạnh và nó mang bầu..."
"Mới hôm qua, con bò tự tay nuôi thuận lợi sinh hai con nghé!"
DTV
"Hay!"
"Rất tài giỏi!"
Người bên đều bắt đầu vỗ tay cho Triệu Uyển Thanh.
Triệu Uyển Thanh giơ tay hiệu cho im lặng, đó dùng giọng điệu trịnh trọng : "Các đồng chí, con đường phấn đấu bao giờ dễ dàng, thế nhưng cho dù vất vả, gian nan, chúng cũng vượt qua. Vì công xã, vì quốc gia, vì cuộc sống của các đội viên trong đại đội ngày càng hơn, chúng cố gắng."
"Có khổ ? Hãy nghĩ đến hai mươi lăm dặm đường của Hồng Quân! Có mệt ? Hãy nghĩ đến các nhà cách mạng trong quá khứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-231.html.]
"Chỉ cần chúng kiên trì phấn đấu, nắm giữ tri thức tiên tiến thì chắc chắn cuộc sống của ngày mai sẽ thuộc về công xã Hồng Kiều của chúng !"
Dứt lời, đài vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Trên đài, sắc mặt của các lãnh đạo công xã vô cùng kích động.
"Hu hu... Cô ... Thật sự quá cảm động!" Một vị lãnh đạo gạt lệ .
Tiếp theo, chủ nhiệm công xã tự cầm vòng hoa hồng lớn và giấy khen đến trao tặng cho Triệu Uyển Thanh, còn quên động viên cô: "Đồng chí Triệu, cô đúng là một đồng chí suy nghĩ tiến bộ! Cô yên tâm, chỉ với cuộc chuyện hôm nay của cô, thể để một nhân tài như cô mai một, nhất định sẽ báo cáo thành tích nuôi bò của cô lên , để huyện thấy công xã Hồng Kiều của chúng quyết tâm phấn đấu thế nào!"
Triệu Uyển Thanh đeo vòng hoa hồng lên cổ và cho rằng đến đây là kết thúc: "..."
Cái gì cơ?
Còn báo cáo lên ?
Hôm nay cô bắt lên đài diễn thuyết một cách bất đắc dĩ thế còn đủ? Còn nữa?
Không ! Triệu Uyển Thanh cô thật sự danh tiếng thế !
Triệu Uyển Thanh vội vã khoát tay từ chối, : "Chủ nhiệm, nuôi bò cũng lấy danh tiếng, chỉ một ít thành tích cho công xã chúng , chút chuyện nhỏ thế ... Không cần phiền đến lãnh đạo huyện đến ..."
Trong mắt chủ nhiệm công xã, dáng vẻ từ chối một cách nghiêm chỉnh thế càng khiến ông vui mừng và sùng kính cô hơn.
Nhìn xem! Đồng chí trẻ tư tưởng giác ngộ cao bao!
Thế gọi là gì? Đây quả thực chính là lôi phong sống (*) của công xã Hồng Kiều họ.
(*) Lôi phong sống: Thường chỉ bụng, chính trực và sẵn sàng giúp đỡ khác.
Có thể tạo thành tích thế còn mai danh ẩn tính!
Ông thể đồng ý ?
Đương nhiên là thể đồng ý?