Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:29:58
Lượt xem: 15

Lần trước Trần Quốc Thắng giới thiệu vị trí trong nhà hàng quốc doanh cho cô, mặc dù không thành công, nhưng mối quan hệ giữa hai bên lại gần gũi hơn từ đó.

Từ đó, mỗi khi có đồ gì mới, Triệu Uyển Thanh thường đem theo một ít cho gia đình ông bà Trần.

Điều kiện kinh tế của gia đình ông bà Trần cũng không khiến cô thất vọng, thường thì cô đem đồ đến, sau đó đều có thể mang tiền trở về.

Cả hai bên đều hài lòng với kiểu giao dịch này.

Hôm nay, em trai Triệu Nhị của Triệu Uyển Thanh trở về từ trường cấp ba, đi qua thôn Thủy Truân, cậu ấy thầm nghĩ đã lâu không ghé thăm chị và cháu nhỏ nên quẹo luôn vào thôn.

Triệu Uyển Thanh thấy Triệu Nhị đến, ngay lập tức vào bếp chuẩn bị bữa trưa cho cậu.

Sau khi ăn xong, Triệu Uyển Thanh thấy sắc mặt em trai vẫn còn hiện màu u ám, cô liền tò mò.

Đứa em trai này của cô luôn thông minh lạc quan, hiếm khi có việc làm cậu băn khoăn.

"Gần đây ở trường học có tốt không?" Cô nhìn vào em trai hỏi.

"Dạ, đều ổn."

Triệu Uyển Thanh: "Nhà thì sao?"

Triệu Nhị: "Cũng ổn."

Không liên quan đến việc học cũng như việc gia đình, thì chắc chắn đó là chuyện riêng tư...

"Em có dự định gì sau khi tốt nghiệp chưa? Mặc dù gia đình chúng ta không có bối cảnh để em ở lại huyện làm việc, nhưng quay lại làm việc ở thôn cũng không phải là không có hy vọng, em nhìn anh rể của em thì biết, lúc đầu chỉ là kế toán của một tiểu đội, nhờ sự cần cù và chăm chỉ làm đến nơi đến chốn, bây giờ anh rể em đã được làm tại công xã rồi đấy?" Triệu Uyển Thanh cố gắng an ủi cậu.

Triệu Nhị ngạc nhiên nhìn cô, nói: "Chị à, chị nói gì vậy? Chó còn không ngại chủ nghèo, em sao lại kén chọn được? Em đã suy nghĩ kỹ rồi, tốt nghiệp xong em sẽ trở thành một giáo viên ở trường tiểu học ở đội sản xuất của chúng ta, vừa có thể rèn luyện bản thân, lại gần gia đình."

Triệu Uyển Thanh thấy lý lẽ của cậu rất hợp lý, lại càng thêm tò mò.

Điều này chứng tỏ em trai cô không phải là lo lắng về công việc của bản thân, vậy... cậu đang lo lắng về chuyện gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-202.html.]

Trước khi ra đi, Triệu Uyển Thanh đóng đầy một giỏ lê gửi cho em trai đem về nhà ăn.

Triệu Nhị cùng Triệu Đại rất khác nhau, cậu là một người biết cách đòi hỏi và nhận đồ từ người khác.

DTV

Nếu cô dám đưa cho cậu ấy, cậu ấy chắc chắn sẽ nhận.

Nếu cô không cho, cậu ấy cũng có thể mặt dày hỏi cô. ...

Mang theo một giỏ lê, Triệu Nhị rất nhanh đã rời khỏi thôn Thủy Truân trở về thôn Hoàng Thổ.

Khi bước vào cửa, cậu đặt giỏ lê xuống, trước khi mẹ Triệu kịp hỏi về nguồn gốc thì Triệu Nhị đã biến mất không để lại dấu vết.

Đùa à, không chạy thì chờ để bị đánh à?

Cậu ấy không ngốc như anh trai cậu đâu!

Triệu Nhị chạy suốt một mạch đến phía sau ngọn núi, ngồi xổm trên mặt đất nhìn quanh, sau một lúc, một cô gái với mái tóc tết b.í.m xuất hiện và đi về phía này.

Thoạt nhìn qua thấy cô gái có khí chất an tĩnh nhẹ nhàng, mang theo hơi thở văn chương.

Lúc này, gương mặt cô gái lộ ra nét đỏ hồng.

Không biết là do nắng chói chang, hay là do gặp chàng trai khiến trái tim cô ấy điên đảo...

Triệu Nhị nhìn vào hai má đã đỏ ửng của cô ấy, lòng cậu như bị mèo cào, cậu lấy từ cặp ra hai quả lê lớn, căng mọng, đưa cho cô gái,"Đây là của chị hai gửi cho anh, anh lấy hai quả cho em nếm thử."

Vừa rồi trong lúc cậu đi đường thì cậu đã tưởng tượng đến cảnh tượng cậu tặng lê cho cô gái.

Cô gái nhìn thấy quả lê, liên tục xua tay từ chối: "Không cần... em... em làm việc nhanh hơn nhiều rồi, em đã có thể ăn cơm một cách bình thường rồi."

Lời cô gái chưa kịp nói xong, bụng cô gái đã rống lên một tiếng, ngay lập tức vạch trần lời nói dối của cô.

Khuôn mặt cô gái càng trở nên đỏ hơn, xấu hổ đến nỗi muốn chui vào trong lòng đất.

Loading...