Hôm nay bà cụ Lâm thấy Màn Thầu biểu hiện khác ngày thường, lúc bà chỉ cảm thấy lời bà cầu xin Bồ Tát đây linh nghiệm .
Ngẫm nghĩ một nữa. Lúc bà cụ Lâm cầu xin mấy điều...
Sinh một thằng cháu mập mạp. Đã thành hiện thực .
Thông minh... Bà cụ Lâm nhớ đến hồi ăn tết, biểu hiện lanh lợi của nhóc con bàn cơm. Vậy điều ước cũng thành hiện thực .
Khỏe mạnh. Còn , nghiệm chứng. Không những khỏe mạnh mà còn là sức mạnh trời cho. Vậy điều ước cũng thành hiện thực .
Bỗng nhiên bà cụ Lâm mở to hai mắt , trong đôi mắt nhỏ đều là ánh sáng.
Điều ước cùng của bà lúc đó chính là... Có thể trở thành quân nhân.
Quá ! Chắc chắn cháu trai của bà sẽ quân nhân!
Nếu Bồ Tát kinh nghiệm như , lúc bà cụ Lâm cầu xin thêm mấy điều, ví dụ như cho Lâm gia phát tài phát lộc...
Đêm đó, ông nội Lâm ở giường thấy bạn già của lải nhải niệm ngừng tượng phật Bồ Tát giống như động kinh.
"Nhanh thổi tắt đèn ngủ !" Ông nội Lâm buồn ngủ đến lúc hai mí mắt cứ đánh .
Bà cụ Lâm: "Ông đợi thêm một lát nữa, chờ thử thêm một nữa..."
DTV
"Không đúng, lúc bái thế , Bồ Tát hiển linh nhỉ?"
Ông nội Lâm bạn già của đổi một tư thế khác để bái Bồ Tát, ông đành chịu, lật ngủ . ...
Vào một ngày cuối tháng hai, Triệu Uyển Thanh ôm Màn Thầu ngoài dạo, đến một gốc cây thì dừng .
Ngày thường Lâm Thiệu Hoa sẽ từ công xã trở về giờ nên hai con thường xuyên tản bộ và tiện đường đón luôn.
Triệu Uyển Thanh để Màn Thầu mặt đất, còn thì đưa tay hái vài chiếc lá, đem về thẻ đánh dấu trang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-180.html.]
Đột nhiên, góc áo cô kéo lấy.
"Mẹ!"
Một tiếng non nớt của trẻ con vang lên cạnh chân cô khiến Triệu Uyển Thanh sửng sốt.
Cô cúi đầu con trai đang níu lấy góc áo , lúc hốc mắt nóng lên: "Con gọi ? Gọi một nữa !"
Màn Thầu nghiêng đầu, hô lên một nữa: "Mẹ!"
Gọi xong, nhóc con cố hết sức kéo lấy góc áo cô gọi thêm một tiếng nữa: "Cha!"
Triệu Uyển Thanh ngẩng đầu lên , một dáng quen thuộc xuất hiện cách đó xa.
Triệu Uyển Thanh bật , ôm lấy Màn Thầu, bước mấy bước, nhào lồng n.g.ự.c Lâm Thiệu Hoa, vui vẻ : "Màn Thầu gọi cha !"
Cuối tháng ba, gieo trồng vụ xuân kết thúc, chuyện kết hôn của Triệu Đại và Đổng Hiểu Hà đưa danh mục quan trọng.
Triệu Uyển Thanh tình nguyện nhận nhiệm vụ chuẩn bàn tiệc, cũng ôm luôn phần một ít điểm tâm dành cho tiệc cưới.
Làm tiệc cưới cho nhà đẻ của nên cô ý định lấy tiền, cả bánh ngọt cũng , chỉ là nhà họ Triệu đưa nguyên liệu, còn cô sức là .
Mặc dù là , cha Triệu và Triệu vẫn cảm thấy con gái thứ hai quá hiểu chuyện, gặp ai họ cũng khoe con gái thứ hai trở về tự tay chuẩn bàn tiệc cưới cho con trai trưởng, khiến trong thôn hâm mộ thôi, cũng vô cùng ghen tị.
Trước đó Triệu Uyển Thanh soạn sẵn thực đơn cho bữa tiệc, cũng nghĩ nên bánh ngọt gì dùng trong bữa tiệc, cô chỉ cho chị cả Triệu cách , đến lúc đó cả hai cùng bắt tay tay cũng bớt nhiều việc.
Một ngày kết hôn, Triệu Uyển Thanh bước gian, tìm kiếm.
Hôn lễ khác với tiệc cưới của Lâm Nhị, đàng trai là em trai của cô, đàng gái là bạn đầu tiên cô từ khi đến thế giới .
Mối quan hệ thiết như , trong thoáng chốc Triệu Uyển Thanh vẫn nghĩ tặng cái gì.
Cô mở hai cái bàn chải đánh răng, một cái màu hồng, một cái màu xanh lam, mở hai hộp xà phòng .
Lần cô tặng cho Lâm Nhị cái gì thì đương nhiên cũng để em tai thứ đó.