Tiểu Lâm Khải trong lòng Triệu Uyển Thanh, một đôi mắt to tròn như quả nho bàn, hai cánh tay nho nhỏ ngừng múa may.
Như là đang lên án chỉ lo ăn một mà cho bé ăn .
Ông Lâm thấy, tức khắc ,"Màn Thầu cũng ăn ?"
Triệu Uyển Thanh hổ chọc chọc eo Màn Thầu, ý bảo con thành thật một chút.
Không nghĩ tới Tiểu Lâm Khải trực tiếp đưa tay nắm lấy tay cô, lôi cho xem, tựa hồ như đang công khai đang chọc !
Triệu Uyển Thanh: "..."
Quả thực, đứa nhỏ quá tinh ranh !
Mấy lớn vẻ ngoài tinh trí của Tiểu Lâm Khải , đều chọc đến nở nụ ...
Bữa cơm đoàn viên ăn xong, ai về nhà nấy dán câu đối xuân.
Triệu Uyển Thanh cần dán câu đối xuân, cô trực tiếp ôm Lâm Khải phòng.
Mới cởi bỏ áo để cho bé b.ú sữa thì nhóc con chơi cắn cho một cái.
"Ai nha!"
Triệu Uyển Thanh vội vàng đem nhóc kéo , cái lợi hồng hồng, tức giận tưởng dạy dỗ nhóc con một trận.
Tuy nhiên cô gì cả.
Dù đây cũng là con trai ruột của cô.
"Con ăn ? Không ăn sẽ đói." Triệu Uyển Thanh dựng thẳng Màn Thầu lên, nghiêm mặt .
"A a!" Tiểu Lâm Khải kêu to, hai chân đang bọc trong quần bông đá đá lên.
Vừa vặn lúc , Lâm Thiệu Hoa dán câu đối xuân xong .
Nhìn đến hai con, là bình tĩnh.
"Làm ?" Anh di chuyển tầm mắt thấy Triệu Uyển Thanh cởi bỏ áo một nửa.
Triệu Uyển Thanh chú ý tới ánh mắt của , nghiêng chắn chắn, tự nhiên cáo trạng: "Con của , cắn em!"
Người đàn ông về phía bé con đang đạp đạp chân...
Tiểu Lâm Khải cũng đầu , vẻ mặt ngốc nghếnh, mang vẻ mặt vô tội ba .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-173.html.]
Lâm Thiệu Hoa lên bế bé con lên, trực tiếp đem Màn Thầu đặt trong nôi, nhàn nhạt : "Vậy con đáng đói ."
Sau đó liền xoay Triệu Uyển Thanh, giọng quan tâm: "Có nặng lắm ? Để xem..."
Anh duỗi tay sờ đến vạt áo Triệu Uyển Thanh, bước tiếp theo liền thò trong vạt áo...
DTV
Triệu Uyển Thanh trừng mắt một cái, chụp hất bay tay nào đó,"Tưởng bở!"
Bọn họ đều là vợ chồng ngày ngày ngủ chung giường với , tưởng cô đang nghĩ gì ?
Chính là tưởng nhân cơ hội thôn tính...
Hừ, cô mới sẽ để thực hiện ! Nghẹn cho cô, tới ngày mới thể ăn.
Ý tưởng của đàn ông thất bại, nhưng cũng buồn bực, ôm cô xoa nhẹ nhàng vài cái...
Triệu Uyển Thanh liếc mắt thấy bé con tội nghiệp trong nôi, nhịn : "Màn Thầu ăn ? Nếu đột nhiên cắn em?"
Lâm Thiệu Hoa là một đàn ông trưởng thành thì rõ loại chuyện , Triệu Uyển Thanh đành ôm Lâm Khải bên ngoài hỏi Lâm.
Mẹ Lâm đang sưởi ấm, vội vàng ôm cháu trai xem xét.
"Răng mọc, nhưng cũng sắp mọc , bé nửa tuổi cũng nên ăn chút cháo."
Triệu Uyển Thanh xong, liền bắt đầu cân nhắc với khẩu phần ăn của con trai.
Dù cũng là con ruột sinh , cô đành lòng để Màn Thầu chịu đói. Vào buổi tối, Triệu Uyển Thanh liền một ít cháo thịt nhuyễn.
Quả nhiên Tiểu Lâm Khải thích, bé con ăn vô cùng ngon lành.
Năm nay đón giao thừa, Triệu Uyển Thanh giống năm mà ngủ , còn em trai Lâm cùng Tiểu Lâm Khải, hai chú cháu vốn dĩ ở giường đất chơi đùa, chơi còn nửa giờ thì ngủ .
00:00 giờ trôi qua, bên ngoài pháo nổ rộ hết đợt đến đợt khác.
Trong khí tràn ngập thanh âm của năm mới, Triệu Uyển Thanh cùng Lâm Thiệu Hoa trở về phòng.
Trong khoảnh khắc cô trong vòng tay , Triệu Uyển Thanh ôm cổ hôn một cái, : "Lâm Thiệu Hoa, năm mới vui vẻ!"
"Uyển Thanh, năm mới vui vẻ..."
Nói xong, hình liền đè ép tới cô...
"Ai, hôm nay còn tới ngày!" Người phụ nữ kêu lên một cách mềm mại.
"Hôm nay là ngày đầu tiên của năm mới, phá luật một ."
Thời khắc bắt đầu bước sang năm 71, Triệu Uyển Thanh là đang bận rộn trải qua...