Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:43:27
Lượt xem: 24

Mọi người im lặng mất một lúc.

Không biết là ai nói: "Cũng thật dám nghĩ, nhìn xem con bé nhà cô đen như than, cũng không xinh đẹp, làm sao xứng đôi với Lâm Khải tuấn tú nhà người ta?"

Khuôn mặt của mẹ Tam Nha ngay lập tức xị xuống, nhìn vào làn da màu lúa mạch, của con gái mình, ngũ quan cũng không đẹp, cô ta tức giận nói: "Sao lại không xứng? Sau này Tam Nha nhà tôi chắc chắn sẽ rất hiền tuệ! Sao lại không xứng với Lâm Khải?"

Mọi người lại im lặng một lần nữa, nhìn nhau.

Được rồi, cô vui là được rồi...

Mọi người cảm thấy không thú vị nên lần lượt rời đi, Tam Nha cũng được mẹ ôm chạy đi mất...

Triệu Uyển Thanh nhìn xa xa, nheo mắt nhẹ nhàng chọc vào mũi con trai, nói: "Nhỏ như vậy mà đã bắt đầu tán gái rồi à?"

"A! A!" Lâm Khải bất mãn mở miệng phản đối.

Triệu Uyển Thanh đem ôm chặt bé trước ngực, mang cái giỏ đi về nhà.

Buổi chiều bình yên đi qua, Triệu Uyển Thanh đóng cửa phòng rồi bắt đầu đi dạo trong thương thành.

Lâm Khải được đặt ở trong nôi, nhìn mẹ mình vẽ vẽ vào không trung, không biết cô đang làm gì... Nhìn nhìn một chút rồi bé ngủ thiếp đi.

Triệu Uyển Thanh mở trang chủ của mình, phát hiện trên kệ hàng của mình trống rỗng không còn một thứ gì.

Từ khi có hệ thống này, cô luôn nhận các nhiệm vụ trên bảng mua. Đó là các giao dịch 1-1. Mà trên kệ hàng của cô chưa từng được đặt hàng lên.

Chủ yếu là không biết bán cái gì.

Triệu Uyển Thanh mang tâm tư thử nghiệm, treo lên một số món bánh có sẵn trong không gian.

Một đĩa bánh đậu xanh, 20 điểm tích lũy;

Một đĩa Mặc Tử Tô, 30 điểm tích lũy;

Một đĩa bánh hình con bướm, 30 điểm tích lũy;

Coi như xem thử, nếu không có người mua thì cô sẽ thu xuống rồi tự mình ăn.

Triệu Uyển Thanh xoay người, tiến vào không gian để kiểm tra các loại vật nuôi cùng cây trồng. Không đợi cô kiểm tra hết khu vực nuôi trồng, giọng nói của hệ thống đã vang lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-147.html.]

【20 điểm tích lũy, đã nhận!】

【30 điểm tích lũy, đã nhận!】

【30 điểm tích lũy, đã nhận!】

"Ô?" Triệu Uyên Thanh ngạc nhiên.

Những loại bánh cô vừa đưa lên đã được bán rồi à?

Mở lên kiểm tra, hóa ra người mua chính là bạn tốt của cô, Tinh cầu 123. Anh ta còn để lại nhận xét - 【Dù làm còn hơi xấu, nhưng thắng ở chỗ ngon miệng】

Triệu Uyển Thanh: "..."

Làm hơi xấu???

Tinh cầu 123 còn để lại lời nhắn, khi nào cô đưa bánh lên kệ hàng cũng phải gửi một phần cho anh ta. Triệu Uyển Thanh tất nhiên sẽ không từ chối.

Thời gian thu hoạch kéo dài gần nửa tháng, sau khi thu hoạch toàn bộ hoa mầu đều được chuyển giao cho công xã. Sau khi công xã kiểm kê, một phần sẽ được nộp lại cho nhà nước, phần còn lại sẽ được trao lại cho các xã viên.

Thời gian vui vẻ nhất trong năm chính là ăn Tết cùng với chờ phân phát lương thực.

Sau khi thu hoạch vụ mùa, mỗi ngày các hộ gia đình đều ngóng trông được phân lương thực, đây cũng là thời gian Lâm Thiệu Hoa bận rộn nhất trong năm.

Với vai trò là kế toán viên của tiểu đội, anh không chỉ làm công việc tính toán điểm công và phân lương cho tiểu đội mà còn phải hỗ trợ cả công việc phân phối thức ăn.

DTV

Những ngày này, Lâm Thiệu Hoa không cần phải đi làm vào ban ngày, chỉ cần đi đến văn phòng của đội sản xuất để tính toán, đến tối còn phải mang sổ sách về làm thêm.

Triệu Uyển Thanh nhìn thấy anh làm việc vất vả như vậy, cô đi vào nhà bếp để nấu một tô mì hành phi để anh ăn đêm.

"Anh ăn đi." Cô đặt tô mì trên bàn, rồi quay người ôm Màn Thầu ngồi trên giường đất để chơi.

Một lúc sau, Triệu Uyển Thanh thấy anh vẫn không nhúc nhích, vừa quay lại nhìn thì cô thấy mày anh đã nhíu chặt, biểu tình trên mặt cực kỳ nghiêm túc...

"Có chuyện gì vậy?" Cô đặt Màn Thầu ở trên giường, đi đến bên bàn hỏi.

Cô và Lâm Thiệu Hoa đã ở bên nhau hơn một năm, tâm tính cùng tính cách của anh thì cô ít nhiều cũng hiểu được.

Anh ta là người trầm tính, hiếm khi biểu lộ tâm tư ra bên ngoài, trừ khi... có chuyện lớn.

Loading...