Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 143
Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:43:19
Lượt xem: 7
Dù họ là chị em hay tán chuyện với nhau đã nhiều năm nay nhưng họ cũng không dám ăn một miếng bánh ngọt của bà ấy.
Sợ bị mắng! Càng sợ bị đánh hơn!
Mấy bà cụ kia đã nhanh chóng bước đi qua khỏi nhà của Lâm gia tam phòng, chỉ còn lại một mình bà cụ Lâm đứng đó chống nạnh, trên mặt đầy kiêu ngạo.
Hừ! Đạo hạnh của mấy bà già hồ ly kia như thế mà còn muốn đấu với bà ấy?
Tu luyện thêm một ngàn năm nữa đi!
Bà cụ Lâm đứng trong gió, kiêu ngạo một lúc, sau đó mới bước nhanh vào nhà, lập tức đóng cửa lớn lại.
Không thể để mùi thơm này truyền ra ngoài nữa!
Triệu Uyển Thanh cầm từng miếng bánh có hình bươm bướm vô cùng xinh đẹp từ trên khay ra, sau đó lại dùng một nhúm đường trắng rắc lên phía trên, thế là bánh quy hình bươm bướm đã ra lò.
Cô vừa nghiêng đầu đã nghe thấy cửa lớn nhà mình vang lên một tiếng, sau đó bà cụ Lâm lập tức xuất hiện trước mắt cô.
Dáng vẻ vô cùng lo lắng.
Bà cụ Lâm nhìn chằm chằm vào món ăn trên tay cô: "Lại làm bánh ngọt sao?"
Giọng nói của bà ấy cực kỳ thấp, giống như bà ấy đang làm trộm vậy.
Triệu Uyển Thanh cũng thấp giọng theo: "Vâng. Bà nội, bà đến rất đúng lúc, bà mau nếm thử bánh quy bươm bướm cháu vừa mới làm này xem!"
Cô đưa bánh đến, bà cụ Lâm đến gần nhìn kỹ. Bà ấy chỉ nhìn thấy từng miếng bánh ngọt đều nhau, có hình dáng như cánh bướm đang xòe ra, bề mặt còn được trang trí bằng một ít hạt đường trắng sáng lấp lánh.
Chậc chậc! Quả nhiên cháu dâu cả làm ra rất nhiều tiền! Nhìn bánh ngọt này mà xem! Thật sự càng ngày càng xa xỉ!
Nào là bột mì, nào là dầu, còn rải lên nhiều đường trắng như vậy.
Trong lòng bà cụ Lâm suy nghĩ như vậy nhưng trên mặt thì không có gì thay đổi.
Ngày đó bà ấy đã suy nghĩ rất kỹ càng. Có thể làm ra tiền là do người ta có bản lĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-143.html.]
Ăn càng ngon thì chứng tỏ làm ra càng nhiều tiền.
Triệu Uyển Thanh nhìn bà cụ Lâm đang nhíu lông mày, cô cho rằng bà ấy sắp dạy cô không nên quá phung phí! Cô im lặng, trong lòng đã soạn sẵn những lời mình sẽ phản bác, kết quả...
Bà cụ Lâm: "Được! Bà nếm thử!"
"Ừm... Ngon quá! Rất xốp! Rất ngọt! Nhưng không ngán!"
Triệu Uyển Thanh: ...
Là do cô đã nghĩ sai rồi sao?
Triệu Uyển Thanh: "Bà thích ăn là tốt rồi..."
Bà cụ Lâm ăn một miếng còn chưa đã thèm, bà ấy lại muốn ăn thêm một miếng nhưng đột nhiên nhớ đến mục đích mình đến đây.
Thế là bà ấy rụt tay lại, nghiêm mặt nói: "Cháu dâu cả này, dù khả năng nấu nướng của cháu rất tốt nhưng... Cháu cũng phải hạn chế lại!"
Triệu Uyển Thanh mở to mắt lên nhìn, nói: "Hạn chế? Bà, cháu cũng không rêu rao."
Đổng Hiểu Hà nói bà cụ Lâm vẫn một mực đi tuyên truyền khắp trong thôn rằng cô nấu ăn rất ngon, vì vậy người đi rêu rao rõ ràng là bà cụ Lâm.
Bà cụ Lâm chớp mắt với cô, sau đó mới kéo cô sang một bên, thấp giọng nói: "Mỗi ngày cháu làm đồ ăn ngon như vậy, để người trong thôn biết được thì thế nào? Người ta cũng đâu phải ngốc, đồ cưới của nàng dâu nào có thể chống đỡ được như vậy?"
Triệu Uyển Thanh giật mình.
Trước đây cô lấy đồ cưới của mình ra làm bia đỡ đạn, thành công lừa được người trong nhà và người ngoài.
DTV
Nhưng từ khi mọi người trong nhà đều biết sự thật về đồ cưới của cô thì cô đã buông lỏng cảnh giác...
Triệu Uyển Thanh giương mắt đối diện với đôi mắt ti hí đầy cơ trí của bà cụ Lâm.
Giờ phút này, hai người thông minh đang trao đổi thông tin với nhau bằng ánh mắt.
Bà cụ Lâm: Quả nhiên cháu dâu cả đang đầu cơ trục lợi!
Triệu Uyển Thanh: Thế mà bà cụ Lâm lại biết cô đang đầu cơ trục lợi. Bà ấy còn chấp nhận việc làm của cô! Lại còn đến nhắc nhở cô nên hạn chế!