Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 141
Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:43:15
Lượt xem: 13
Đổng Hiểu Hà thấy biểu cảm trên mặt Triệu Uyển Thanh như không còn gì để nói, trong thoáng chốc cô ấy cười tươi như hoa.
"Ha ha ha!" Màn Thầu cũng cười theo.
DTV
"Con là đồ xấu xa, con dám theo người khác giễu cợt mẹ? Con còn dám cười?"
Triệu Uyển Thanh vô cùng đau khổ nhìn đứa bé trong n.g.ự.c mình, cô ra vẻ đau lòng, dùng tay che ở lồng ngực.
Màn Thầu đang cười thì im lặng, sau một lúc sửng sốt, nhóc con mới kéo tay Triệu Uyển Thanh, cánh tay lắc lư kéo theo tay của Triệu Uyển Thanh đến cạnh cái miệng nhỏ của mình, nghiêng đầu hôn một cái lên tay cô.
"Ôi, Màn Thầu làm gì thế này? Nhóc con này thông minh như vậy sao?" Đổng Hiểu Hà sửng sốt nói.
Triệu Uyển Thanh cũng giật mình.
Bình thường khi biểu đạt yêu thương với con trai, cô đều hôn nhóc con mấy cái.
Có lẽ Màn Thầu đã ghi nhớ ý nghĩa của động tác nên hôm nay thấy Triệu Uyển Thanh thế này, nhóc con cũng học theo động tác hôn đó.
Lẽ nào đây chính là thần đồng?
Triệu Uyển Thanh không biết...
"Trẻ nhỏ chơi đùa ấy mà..." Cô nói rất qua loa.
Đứa bé còn quá nhỏ, Triệu Uyển Thanh cũng không muốn để nhóc con bị đội cho các mũ thần đồng quá sớm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-141.html.]
Hành động kỳ lạ của con trai cũng chỉ trong thoáng chốc rồi qua.
Đổng Hiểu Hà lại nói đến chuyện của chị cả Triệu: "Nhà chị không có ý định tìm một gia đình tốt khác cho chị cả sao?"
"Chị đừng suy nghĩ nhiều, em cũng không phải cảm thấy chị cả ở nhà là vướng víu gì cả, chẳng qua em chỉ cảm thấy phụ nữ chúng ta vẫn nên có một mái nhà nhỏ, như vậy mới có cảm giác an toàn..."
Triệu Uyển Thanh nhìn dáng vẻ cô ấy cuống quýt giải thích thì nói: "Con người em thế nào lẽ nào chị lại không biết? Thật ra ở chuyện này, chị lại cảm thấy phải xem ở chị cả."
Đổng Hiểu Hà nghe nói như vậy, cảm thấy dường như Triệu Uyển Thanh có ý kiến hay ho gì đó nên vội hỏi: "Chị nói xem!"
"Chị cả đã trải qua một cuộc hôn nhân thất bại, trong thời gian ngắn lại bảo chị ấy bước vào một cuộc hôn nhân mới, chỉ sợ trong lòng chị ấy vẫn còn ảm ảnh tâm lý."
Đổng Hiểu Hà gật đầu liên tục: "Ừm! Nếu là em, chắc chắn em cũng không thoát được suy nghĩ như vậy. Tên đàn ông kia đúng là không bằng súc sinh!"
Triệu Uyển Thanh: "Vì sao con người phải kết hôn? Ngoại trừ vì tình cảm ra, tất nhiên cũng vì lợi ích khi kết hợp lại với nhau. Chị cả của chị không phải người phụ nữ xem trọng vật chất, chị ấy cũng giống như em, chỉ cần một người có tình cảm chân thật với mình, chỉ có tình yêu chân chính mới khiến chị ấy tình nguyện bước chân vào hôn nhân một lần nữa, cũng là một người đáng giá để chị ấy bước đến hôn nhân một lần nữa."
"Mặt khác chị cho rằng cảm giác an toàn của phụ nữ cũng không chỉ dựa vào đàn ông, mỗi người đều phải học được cách yêu thương chính mình, phải đầu tư cho chính mình, chỉ có bản thân mình mạnh mẽ mới biết được thế giới rộng lớn."
"Phần lớn cảm giác an toàn này đều đến từ chính mình. Cho nên hiện tại chị cả hoàn toàn có năng lực tự lập, chị ấy dựa vào hai tay mình làm việc kiếm công điểm, nuôi sống bản thân, như vậy là tốt rồi. Còn về chuyện sau này... Nếu duyên đến, ai lại từ chối chứ?"
Đổng Hiểu Hà nghe cô nói mà sửng sốt, thế giới quan trong đầu bị đổ vỡ mấy lần.
Rất lâu sau đó cô ấy mới nói: "Uyển Thanh, em cảm thấy suy nghĩ của chị luôn khiến hai mắt người ta được tỏa sáng, tuy suy nghĩ của chị không giống hầu hết mọi người nhưng... Đều khiến người ta thấy rất có lý!"
"Đương nhiên là có lý. Em lại quên mất câu nói quốc gia mới nói gần đây rồi sao? Phụ nữ có thể gánh nửa bầu trời!" Triệu Uyển Thanh cười nói.
"Đúng vậy! Phụ nữ có thể gánh nửa bầu trời! Các đồng chí phụ nữ chúng ta cũng phải tự lập tự cường!" Trong nháy mắt, hai mắt Đổng Hiểu Hà như tỏa ra ánh sáng, ý chí chiến đấu sôi sục.