Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 127

Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:40:27
Lượt xem: 7

Tống Cường Quân mặt trắng không còn giọt máu, chân tay run rẩy sắp không đứng vững.

Lời lãnh đạo nói anh ta nào dám có ý kiến! Anh anh anh...

Triệu Uyển Thanh lại nói: "Có hành vi bạo lực đối với phụ nữ, công khai giữa ban ngày phản đối tinh thần chính nghĩa của vị lãnh đạo tối cao là tội thứ nhất."

"Lấy danh nghĩa chuyện sinh con đẻ cái ra để xúc phạm danh dự, chửi bới, vu khống là tội thứ hai."

"Ngầm chiếm lấy hết tài sản cá nhân của vợ mình, vẫn còn giữ suy nghĩ cổ hủ trong hôn nhân, vi phạm quyền bình đẳng giữa vợ và chồng là tội tội thứ ba

"Chỉ tính một trong ba điểm này, cũng đủ để tôi tống cổ Tống Cường Quân anh phải vào tù! Hôm nay, Tống Cường Quân anh nếu còn không trả lại tất cả của hồi môn của nhà họ Triệu cho lúc trước, không công khai xin lỗi Triệu Thanh Nguyệt, xin lỗi cả nhà tôi, ngay bây giờ, ngay lập tức tôi kêu cảnh sát tới đây xử anh!"

DTV

"Trả lại của hồi môn!"

"Xin lỗi nhanh lên!"

Triệu Uyển Thanh vừa dứt lời, người nhà họ Triệu phía sau liền hưởng ứng hô lên.

Bọn họ nghe Triệu Uyển Thanh nói một phen dài xong, vừa rồi còn không đủ tự tin bây giờ lại như được tiêm m.á.u gà! người nhà họ Tống đúng là không biết xấu hổ, rõ ràng là bọn họ làm sai trước, bây giờ còn có gan dám đáp trả lại?!

Người trong thôn tới xem náo nhiệt cũng có nhiều người phụ nữa bị bạo hành, nghe Triệu Uyển Thanh nói xong, đầu giống như được phật gõ lên trán, tự nhiên thông suốt

Cô ấy nói rất đúng!

Dựa vào cái gì phụ nữ phải sống cuộc sống cam bị đám đàn ông bạo lực?!

Lãnh đạo cao nhất cũng đã nói, phụ nữ cũng có thể gánh nửa bầu trời! Bọn họ đều bình đẳng như nhau! Dựa vào cái gì mà phải bị đánh?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-127.html.]

Một người kêu theo, rồi hai người hô theo...

Dần dần, đám quần chúng vây xem hướng gió cũng đảo hướng về phía người nhà họ Triệu, đi theo bọn họ cùng nhau buộc người nhà họ Tống phải trả của hồi môn, bước ra xin lỗi đàng hoàng.

Người họ Tống thấy ưu thế của mình đã mất, không thể không bước ra ngoài cùng nhau xin lỗi cả nhà họ Triệu, lại chỉ đem đồ mà Triệu Uyển Nguyệt mang theo lúc cưới trả cho nhà họ Triệu, không trả lại tiền hồi môn

"Tiền hồi môn đâu?!" Triệu Uyển Thanh nhìn lướt qua đống đồ vật nằm ngổn ngang đã cũ nát trên mặt đất, lạnh lùng hỏi.

Khuôn mặt bà cụ Tống bị xệ xuống nhăn nheo dài ngoằng như trái dưa chuột, tức giận nói: "Tiền gì mà tiền? Cô còn muốn tiền gì nữa?!"

"Hừ! Chị của tôi gả tới nhà họ Tống của các người mấy năm qua bán sức lao động không lấy công, mỗi ngày đều làm như trâu như bò, mệt đến mức giờ cơ thể chị ấy còn mỗi một bộ khung xương! Tôi không tìm nhà các người đòi thù lao đã là tốt lắm rồi, thế nhưng bây giờ tiền của hồi môn đều muốn nuốt hết vào không chịu nhả ra sao?! Mau lấy ra trả hết cho tôi, không thì ngay bây giờ tôi sẽ kêu cảnh sát đến bắt Tống Cường Quân, bắt tên bạo lực gia đình này đi cho phụ nữ được nhờ!"

Bà Cụ Tống ngay lập tức bị chọc tức gần chết, trừng mắt liếc nhìn mấy đứa con dâu ở phía sau một cái.

Mấy cô con dâu không tình nguyện trở về trong phòng lấy tiền, tiền hồi môn của Triệu Uyển Nguyệt đã sớm bị bà cụ Tống tiêu hết từ lâu, dựa vào cái gì bắt các cô bỏ tiền túi ra?

Các cô trừ bỏ hằng ngày sai khiến Triệu Uyển Nguyệt mấy việc như giặt quần áo hay nấu cơm thì cũng chỉ bắt cô ấy làm vài món quần áo cùng chăn bông thôi mà...

Đến khi các cô mang đủ tiền ra trả, Triệu Uyển Thanh đưa tiền cho ba Triệu đếm thử, xác định là đủ số tiền lúc trước mẹ Triệu đưa.

Tiền đã đòi lại tới tay, đồ vật cũng lấy về tới tay, ngay cả xin lỗi cũng xin lỗi rồi.

Người nhà họ Triệu cảm thấy, mọi chuyện đến đây là kết thúc được rồi.

Nhưng Triệu Uyển Thanh lại không cảm thấy như vậy...

Cô giương mày quét ánh mắt nhìn đám người trong sân, quay đầu nhìn Tống Cường Quân thêm lần nữa, nhếch môi cười, nói: "Tống Cường Quân, anh cho rằng mọi chuyện như vậy là xong rồi sao?"

Loading...