Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:20:33
Lượt xem: 13

Bà nội Lâm đứng ở cửa híp mắt nhìn xung quanh, thấy từ xa Triệu Uyển Thanh đang đi về nhà, bà nội nhanh chóng kéo cô vào nhà: "Cháu dâu lớn, họ nói có lũ lớn, mang theo rất nhiều cá có phải không?"

"Dạ đúng ạ, cháu đã bảo Thiệu Hoa dẫn bác cả với bác hai đến chỗ bờ sông rồi..." Cô nhìn đôi mắt rất trông chờ của bà nội Lâm rồi bổ sung nói: "Gia đình chúng ta là những người đầu tiên đến, chắc chắn có thể bắt được rất nhiều cá."

Khi bà nội Lâm nghe đến gia đình mình có thể bắt được nhiều cá thì ngay lập tức nở nụ cười.

Tâm trạng hạnh phúc không thể nào tả bằng lời được!

Cười đủ rồi, bà nắm lấy tay Triệu Uyển Thanh khen ngợi: "Điều này là nhờ cháu phát hiện đầu tiên!"

Buổi sáng hôm đó, thôn Thủy Truân rất náo nhiệt.

Trước tiên là có một trận lũ lớn đã cuốn Vu Tĩnh đi, sau đó lại phát hiện ra dưới sông có rất nhiều cá, thôn dân bận rộn bắt cá suốt đến giữa trưa mới dừng lại.

Mỗi người đều mang một thùng nặng trịch cá về nhà, ai nấy cười tươi như hoa.

Trước bữa trưa, Đại đội trưởng triệu tập mọi người trong thôn để tổ chức cuộc họp.

"Buổi sáng tôi đã tìm hiểu kỹ rồi, thượng nguồn có một đại đội lớn đang xây đập, khi đó họ đã xả lũ xuống thôn Thủy Truân của chúng ta đồng thời cũng đem theo rất nhiều cá."

Đại đội trưởng nói đến đây, mọi người dưới bục đều mỉm cười.

Người ở đại đội trên thượng nguồn sợ là sẽ bị tức chết, họ không chỉ chưa xây xong con đập mà còn để trôi tuột một đợt cá đi...

Nghĩ về thùng cá trong nhà, mọi người đều thấy thèm chảy cả nước miếng.

Chờ Đại đội trưởng họp xong, rốt cuộc họ có thể về nhà ăn cá rồi!

Đầu năm nay, dân thường ngay cả một miếng thịt bé tẹo cũng còn không có, tự nhiên từ trên trời rơi xuống nhiều cá như vậy, chỉ có người ngu mới không vui!

Nhưng ai ngờ Đại đội trưởng đổi giọng, nghiêm túc nói: "Nhưng mà những con cá này là của nhà nước, dù chúng ta tự bắt được nhưng cũng không thể cho hết vào túi của mình, nếu làm vậy thì sẽ bị coi là "đào góc tường chủ nghĩa xã hội"!"

Dưới đài im lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-112.html.]

Ý của Đại đội trưởng là muốn trả cá lại?

Mọi người tình nguyện "đào góc tường chủ nghĩa xã hội" còn hơn là phải trả cá lại...

"Đội trưởng, Ngài đề xuất giải pháp đi." Lâm Thiệu Hoa nhìn Đại đội trưởng.

Đại đội trưởng cũng không muốn trả cá lại, nhưng lại càng không dám cõng trên lưng cái bêu danh "đào góc tường chủ nghĩa xã hội".

Đại đội trưởng rất hài lòng nhìn Lâm Thiệu Hoa.

DTV

Chàng trai trẻ rất biết tạo điều kiện cho người khác!

"Giải pháp của tôi là, chúng ta sẽ gửi một phần cá cho công xã theo tỷ lệ yêu cầu lương thực hàng năm, phần còn lại sẽ tự giữ lại, mọi người nghĩ sao?"

"Được!"

"Vậy thì thực hiện như Đội trưởng nói đi!"...

Mọi hộ gia đình đều đồng ý, Đại đội trưởng bắt đầu đi thu thập cá của từng nhà.

Các gia đình dò xét lẫn nhau, đều giao cá cho Đại đội trưởng, sau đó Đại đội trưởng mang cá đến công xã.

Mặc dù đã gửi đi một phần cá, mỗi gia đình vẫn còn lại khá nhiều, đặc biệt là gia đình nhà họ Lâm, ước chừng còn tới tám thùng lớn, mỗi thùng đều chứa bốn năm con cá to béo.

Lúc này, cả gia đình nhà họ Lâm đều tụ tập lại ở nhà ông bà nội Lâm, ông nội Lâm gõ gõ cái tẩu thuốc rồi bắt đầu chia cá: "Ba nhà chia ra mỗi nhà hai thùng cá, còn lại hai thùng, một thùng để lại cho ông bà, một thùng để cho gia đình thằng ba."

Bà nội Lâm đứng bên cạnh cũng gật đầu, đó là phương án chia cá mà hai ông bà vừa rồi mới thảo luận.

Thực tế thì theo bà, cá này là do con dâu nhà thằng ba phát hiện ra đầu tiên vậy nên người trong nhà mới có thể đi mò cá đầu tiên, lấy được nhiều hơn không biết bao nhiêu cá so với những người trong thôn.

Vậy nên cho gia đình thằng ba nhiều hơn một chút.

Bác cả Lâm với bác hai Lâm không có ý kiến gì, cha mình nói sao thì nghe vậy. Còn về phần ba con dâu thì nhà họ Lâm người ta đang nói chuyện làm gì có phần cho các bà chen mồm.

Loading...