Những phụ nữ đang bên cạnh chỉ về phía dòng sông, khuôn mặt kinh ngạc thể tin nổi.
Triệu Uyển Thanh xoay đầu thấy một con sóng mạnh mẽ từ phía thượng nguồn đang ầm ầm đổ xuống, tựa như thác nước trời giáng...
Ầm ầm... Ào ào...
Nghe thấy âm thanh đó Vu Tĩnh lặng , đầu ... Con sóng to ngay lập tức cuốn Vu Tĩnh mất...
"Trời ơi! Vu Tĩnh!"
"Lũ lụt ! Lũ lụt !"
"Bớ ! Cứu !!"
【 Chủ nhân, nhiều cá cuốn theo lũ từ thượng nguồn xuống tới đây. 】
Cá?
Triệu Uyển Thanh nhón chân sông, sông hình như thật sự cá đang quẫy nước.
"Anh mau về nhà lấy thùng và lưới! Trong nhà bao nhiêu thùng gỗ đều mang đến đây cho em!" Triệu Uyển Thanh vỗ cánh tay của Lâm Thiệu Hoa .
Mấy phụ nữ còn lúc chạy về thôn tìm giúp nên bây giờ chỉ còn Triệu Uyển Thanh cùng Lâm Thiệu Hoa ở bên bờ sông.
Lâm Thiệu Hoa di chuyển, ngược còn kéo cô , : "Ở đây nguy hiểm, em nên về với !"
Triệu Uyển Thanh lắc đầu, chỉ dòng sông từ từ trở nên tĩnh lặng: "Anh xem, dòng nước yên lặng , ở đây cũng an , em lấy xô nhanh lên!"
DTV
Lâm Thiệu Hoa vẫn còn kéo cô nhưng Triệu Uyển Thanh đẩy mạnh một cái: "Nhanh ! Nếu chậm cá của em sẽ chạy mất đấy!"
Rất nhanh trong thôn đến chỗ . Đại đội trưởng chạy ở phía hỏi: "Ở đây chuyện gì ? Vu Tĩnh ?"
"Cô nước cuốn , bây giờ xuống ngay còn thể cứu ." Triệu Uyển Thanh chỉ nơi Vu Tĩnh rơi xuống, Đại đội trưởng nhanh chóng tổ chức xuống cứu hộ.
Sau vụ việc Triệu Đại vu oan, danh tiếng của Vu Tĩnh ở trong thôn trở nên lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-111.html.]
khi thời khắc sinh tử, trong thôn thể thấy c.h.ế.t mà cứu.
Khi Lâm Thiệu Hoa dẫn theo cả nhà họ Lâm chạy đến bờ sông, Vu Tĩnh gia đình nhà họ Vu đưa lên, một hồi ép nôn hết nước thì cô mới tỉnh .
Triệu Uyển Thanh quan tâm tới Vu Tĩnh bên thế nào, cô dẫn cả gia đình nhà họ Lâm và Đại đội trưởng đến bờ sông, : "Nhìn kìa, cá! Cá trôi theo lũ xuống tới đây đó."
Ban đầu những thôn dân vốn đến để cứu lúc Triệu Uyển Thanh cũng thu hút, họ giương mắt ... Thấy nước mặt sông mới yên lặng bỗng nhiên bắt đầu chuyển động lên xuống – là cá !
Còn là cá lớn!
Toàn là thịt!
Thiệt nhiều thiệt nhiều thịt!
"Mọi về nhà lấy thùng với lưới nhanh lên!" Triệu Uyển Thanh hét lên với đám đông, vội vàng chạy về nhà, sợ chạy chậm thì kịp bắt cá.
Các thành viên trong gia đình nhà họ Lâm đến sớm nhất và mang theo nhiều thùng nhất. Dưới sự hướng dẫn của Lâm Thiệu Hoa, họ bắt nhiều cá.
"Giàu to giàu to ..." Bác dâu cả nhà họ Lâm bắt cá cảm thán.
Mẹ Lâm cũng giữ nụ môi: " , cả đời em từng thấy nhiều cá đến thế!"
Lúc bác cả Lâm với bác hai Lâm trở về nhà với thùng đầy cá, họ cũng đến tít cả mắt.
Khi những dân trong thôn tin vội về nhà để lấy thùng bắt cá ngang thấy sự vui mừng của nhà họ Lâm cùng những thùng đầy cá thì khỏi cảm thấy ghen tị!
mà thể gì ?
Ai bảo con dâu nhà họ Lâm là phát hiện ?
Người phát hiện , chỉ giấu giếm mà còn thông báo cho bộ thôn, điều đó đủ !
Nghĩ , lòng trong thôn cũng nhẹ nhàng hơn, bước chân nhanh chóng lao tới khu vực sông...
Sau khi Triệu Uyển Thanh lan truyền tin tức, cô liền đỡ bụng về nhà.
Hiện tại, cô là một bà bầu, thể va đập gì cả, nhiều đang di chuyển xung quanh sông, chỉ cần một chút cẩn thận là thể gây hại cho cô. Cô nghĩ nhất là nên về nhà, dù ở cũng ích gì.