Hai hoá trang, quần áo xong, đó đến khu dân cư để giao gà.
Lần bà Trần mua gà xong gà, còn hỏi thêm một câu: "Lần cháu cho cháu trai của bà một món bánh ngọt, cháu bán ? Bà mua thêm một ít bánh ngọt, thằng bé từ ăn thử món đó vẫn luôn nhớ mong ăn thêm một nữa!"
Triệu Uyển Thanh lập tức : "Có ạ, bà lấy tầm bao nhiêu cái? Nhiều ít?"
Bà cụ Trần mua một kí, tự cầm một miếng ăn thử , ăn xong kinh ngạc thốt lên: "Đây là dùng đậu xanh hả? Bà còn tự hỏi vì bánh màu xanh lá cây như , còn ăn ngon nữa!"
" , bánh gọi là bánh đậu xanh, là bánh gia truyền của nhà cháu." Triệu Uyển Thanh thì thôi, mở miệng chính là cả một loạt các lời dối.
"Ai nha, cháu đúng thật là một việc gì cũng giỏi! Người đàn ông nào cưới cháu thật là may mắn!" Bà cụ Trần khen ngợi .
Cô đầu sang đàn ông đang đội mũ bên cạnh, đôi mắt che khuất mất nên thấy biểu cảm gì, nhưng khóe miệng là nhếch lên .
Bà cụ Trần nghĩ trong lòng, đàn ông chắc hẳn cực kì thương vợ.
Sau chuyến , Triệu Uyển Thanh thêm một nhiệm vụ cố định mới, về mỗi ngoài việc giao gà cho bà cụ Trần, còn giao cho bà cụ Trần thêm một kí bánh đậu xanh.
Đem gà đều bán xong hết, hai chợ đen.
Lần , từ lúc còn ở bên ngoài ngõ Lâm Thiệu Hoa trực tiếp chặn Triệu Uyển Thanh ,"Em đang mang thai tiện chỗ như thế , em là ."
Triệu Uyển Thanh cúi đầu chằm chằm cái bụng của chính , đúng thật là lớn...
Với bộ dạng của cô mà , là đang mang thai, lỡ như tới kiểm tra, đầu tiên bắt chắc chắn sẽ là cô.
"Anh bán đó ?" Triệu Uyển Thanh vẫn cảm thấy yên tâm cho lắm.
Tuy rằng cô mang theo Lâm Thiệu Hoa tới chợ đen nhiều , nhưng mỗi đều là Triệu Uyển Thanh cô giao dịch, Lâm Thiệu Hoa chỉ bên cạnh trợ giúp thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-107.html.]
Lâm Thiệu Hoa đối diện với tầm mắt tràn đầy nghi ngờ của cô, duỗi tay nhéo nhéo cái mũi nhỏ ẩn lớp khăn che mặt của cô,"Em xem thường ?"
Triệu Uyển Thanh bắt lắt tay đẩy , mang rổ đưa cho ,"Vậy thì thôi, nhớ rõ là, để trả giá đó."
Nhìn đàn ông , Triệu Uyển Thanh liền dạo một vòng bên ngoài.
Không quá nửa tiếng đồng hồ , Lâm Thiệu Hoa liền ngoài, trong rổ còn đồ gì.
"Sao nhanh thế?!" Triệu Uyển Thanh thể tin cái rổ trống .
Lâm Thiệu Hoa đưa tiền cho cô,"Em đếm thử xem"
Triệu Uyển Thanh tiếp nhận tiền đếm qua một , đôi mắt mở to đếm thêm một nữa,"Không đúng nha, vì trong còn dư tận chín hào thế ?"
Lần tới đây cô mang theo tận mười kí bánh đậu xanh, ở khu dân cư bán một kí cho bà cụ Trần, còn chín kí cô để dành bán trong chợ đen.
DTV
Dựa theo giá cả mà Triệu Uyển Thanh định bán là một ký bảy hào, nếu bán hết hẳn là thu sáu đồng ba hào mới đúng, nhưng bây giờ... Thế mà thu tận bảy đồng hai hào!
Tính một hồi, Triệu Thanh Uyển đoán ,"Anh bán theo giá 8 hào một cân ?"
Lâm Thiệu Hoa gật đầu.
Triệu Uyển Thanh mở to hai mắt,"Anh tăng giá lên cao như mà vẫn bán hết nhanh như ??"
Những mua bánh ngọt đó hẳn là kẻ ngốc chứ?
Lâm Thiệu Hoa đôi mắt tròn xoe của cô, : "Anh đem giá cả đổi một chút, nâng lên thành một đồng hai hào một cân, mua hai cân tặng một cân, chỉ cần ba là bán xong hết."
Triệu Uyển Thanh choáng váng.
Cô kinh ngạc Lâm Thiệu Hoa, đỉnh đầu , chắc chắn là hào quang của nam chính chứ??