[Xuyên Không Trọng Sinh] Gả Nhầm Cho Đại Lão Văn Cận Đại - Chương 183
Cập nhật lúc: 2025-12-13 14:38:11
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi theo cô vòng qua sân , ngẩng đầu lên, liền thấy hàng ngàn khúc gỗ kê tà vẹt, xếp thành hàng ngay ngắn trong vườn mộc nhĩ.
“Đây đều là trồng từ năm ngoái, cần mở mũ vỏ cây.” Lang Nguyệt Nga , “Nếu là trồng mới còn ủ đống, đợi sợi nấm mọc mới xếp vườn.”
Cô dẫn một vòng, “Thực giờ cấy giống còn sớm, sợi nấm thích mọc. Kỹ thuật viên Nghiêm của chúng chúng dạy sớm một chút, các vị cũng thể về sớm trồng, đừng để lỡ thời gian.”
Mọi xong, lập tức bắt đầu khen Kỹ thuật viên Nghiêm việc chu đáo, nghĩ cho , khen Kỹ thuật viên Nghiêm bản lĩnh, ngay cả việc trồng mộc nhĩ cũng nghiên cứu .
Tần Linh cũng hùa theo khen vài câu, một nhóm tham quan xong vườn mộc nhĩ, sân , thấy mặc áo blouse trắng đang bê các chai lọ thủy tinh ngoài.
Xem đây chính là giống nấm, ánh mắt lập tức đổ dồn về, còn cách việc liền tiến lên giúp đỡ.
“Mọi rửa tay .” Lang Nguyệt Nga vội vàng chỉ hàng thùng nước bên cạnh, “Phải rửa tay khi tiếp xúc với giống nấm, dụng cụ dùng để cấy giống cũng khử trùng .”
Khu thử nghiệm rửa tay thậm chí dùng chậu, mà dùng vòi nước, do Kỳ Phóng lắp, phía vòi nước là một bồn chứa nước lớn.
Mọi rửa, về phía , cảm thấy khu thử nghiệm của Lâm trường Kim Xuyên .
Rửa xong đầu , Tần Linh liền sững sờ, vì cô phát hiện một bóng dáng quen thuộc trong những mặc blouse trắng – Nghiêm Tuyết.
nghĩ Lang Nguyệt Nga còn ở đây , Nghiêm Tuyết ở đây cũng gì lạ, chỉ là hai ngày lẽ sẽ phiền phức một chút.
trồng mộc nhĩ là việc lớn, cô đến để học, chỉ cần cô gây chuyện, đối phương cũng gì cô , Tần Linh yên tâm.
Rồi cô thấy Lang Nguyệt Nga thẳng đến chỗ Nghiêm Tuyết, một câu, “Kỹ thuật viên Nghiêm, các Đồng chí đến từ các lâm trường để học đều ở đây .”
Kỹ thuật viên Nghiêm?
Cái Kỹ thuật viên Nghiêm nghiên cứu cách trồng mộc nhĩ và phổ biến nó cho tất cả các lâm trường trong thị trấn?
Tần Linh trợn tròn mắt, dù ở trong một nhóm cũng kinh ngạc vì tuổi trẻ của đối phương, cô vẫn vẻ nổi bật.
Nghiêm Tuyết thoáng thấy cô , nhưng để ý. Việc cần quá nhiều, thời gian để ý đến một quan trọng?
Nghe Lang Nguyệt Nga xong, Nghiêm Tuyết gật đầu với , “Xin tự giới thiệu, là Nghiêm Tuyết, Kỹ thuật viên của cơ sở trồng mộc nhĩ Kim Xuyên.”
Nói xong chỉ Quách Trường An bên cạnh, “Quách Trường An, Quan sát viên ghi chép, nếu gì hiểu, ở đây, đều thể hỏi .”
Mọi tiếp tục trong cơn kinh ngạc, thực sự ngờ kỹ thuật quan trọng nhất của Lâm trường Kim Xuyên trong tay hai trẻ tuổi .
Nghiêm Tuyết cho họ quá nhiều thời gian để kinh ngạc, liền tiếp, “Sổ tay phát cho các lâm trường đều chứ? hỏi vài câu, ai thể hăng hái trả lời.”
Đều là những điều cơ bản và quan trọng nhất, loại gỗ nấm, kích thước lựa chọn, độ sâu, độ rộng và cách của lỗ khoan, kích thước của mũ vỏ cây…
Xác định những đến đây đều chuẩn bài vở, cô mới chia thành vài nhóm nhỏ, bắt đầu thực hành sự hướng dẫn của Kim Xuyên.
Những đều các lâm trường chọn , học xong còn về dạy cho khác, tự nhiên đều nghiêm túc, chỉ Tần Linh là mất tập trung.
Cô thực sự ngờ Nghiêm Tuyết là phụ trách khu thử nghiệm , cũng thực sự lo lắng Nghiêm Tuyết còn nhớ chuyện cũ, sẽ gây khó dễ cho cô .
Mất tập trung như , công việc tự nhiên khéo léo như bình thường, khiến dẫn đội của Lâm trường Hồng Thạch cô mấy , “Tiểu Tần em khỏe ?”
Tần Linh xong, vội vàng hồn, “Không ạ.” Cố gắng tập trung chú ý, động tác của khác.
Đến trưa về ăn cơm nghỉ ngơi, cô mới tìm cơ hội thì thầm hỏi dẫn đội, “Ông rõ bên trong những gì ?”
Nói rằng các lâm trường khác hề ý đồ gì với giống nấm mộc nhĩ, thì chắc chắn là giả.
Kỹ thuật trong tay Lâm trường Kim Xuyên, Lâm trường Kim Xuyên sẵn lòng bán cho họ, họ thể trồng, lỡ bán nữa thì ?
Tuy đều là Cục Lâm nghiệp cùng thị trấn, khả năng lớn là thể, nhưng ai chê ít thứ?
Người dẫn đội trầm ngâm một lát, “ thấy phần lớn là mùn cưa, phần còn chắc là cám gạo, còn thì .”
Tần Linh cũng chỉ hai thứ , “Chắc cái quan trọng nhất là cái trong suốt bên trong , cái sợi nấm gì đó.”
Đáng tiếc là cho đến khi kết thúc buổi học, của các lâm trường mang giống nấm về, hai vẫn nghiên cứu gì, phòng nuôi cấy giống nấm cũng chỉ tham quan một .
Còn Kỳ Phóng thì thu dọn đồ đạc, chuẩn công tác ở thị trấn, tranh thủ huấn luyện những ở xưởng sửa chữa khi khóa tập huấn bắt đầu.
Kẻo đến lúc của thị trấn khác đến, nhóm hỏi gì cũng , chỉ mất mặt, mà một cũng xoay xở kịp.
Trước khi ôm cục bột béo nhà một cái, cứ chằm chằm khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của cục bột, hôn một cái .
Cục bột béo thì chẳng nể mặt bố nó, ở trong lòng bố nó một lúc, liền vươn tay đòi Nghiêm Tuyết ôm.
Kỳ Phóng công tác mấy ngày, Nghiêm Tuyết vẫn phát hiện cứ đến giờ tan tầm, cục bột béo thích cửa, dù cô về , vẫn cứ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-ga-nham-cho-dai-lao-van-can-dai/chuong-183.html.]
“Con đang bố con đấy chứ?” Cô bồng con trai, “Con chịu để bố ôm cơ mà? Cũng chịu để bố hôn.”
Thằng bé cô bằng đôi mắt giống Kỳ Phóng, “À ” hai tiếng, cũng đang cái gì.
“Vài hôm nữa bố con nghỉ, sẽ về.” Nghiêm Tuyết hôn lên khuôn mặt nhỏ của con trai, định xi cho con trai tè, thì tìm cô ở ngoài.
Người đến là Lang Nguyệt Nga, cửa còn đợi cô hỏi , “Vừa nãy bố nhận điện thoại, lô giống nấm của Lâm trường Hồng Thạch vấn đề .”
Chương 93: Mọc Lông
Chuyện thể khiến Lâm trường Hồng Thạch gọi điện cho Bí thư Lang, khiến Lang Nguyệt Nga đặc biệt chạy đến tìm cô , chắc chắn chuyện nhỏ.
Nghiêm Tuyết lúc đó liền đặt con trai béo xuống, “Có vấn đề gì?”
“Họ là lô giống nấm của chúng hỏng.” Lang Nguyệt Nga , “Cụ thể bố cũng hiểu, đợi cô qua hỏi.”
Nghiêm Tuyết liền gọi Bà Hai, “Bà ơi, cháu chút việc, bà qua trông Nghiêm Ngộ giúp cháu.”
Bà Hai ở sân đáp lời, Nghiêm Tuyết dỗ dành con trai, đợi bà cụ , mới cùng Lang Nguyệt Nga .
Đến khu quản lý lâm trường, Bí thư Lang vẫn đang đợi cô trong văn phòng, thấy , liền nhấc điện thoại bấm , “ bảo họ chuyện trực tiếp với cô.”
Nghiêm Tuyết gật đầu, đợi điện thoại nối, Bí thư Lang xong với bên , cô liền nhận lấy ống , “Alo.”
“Kỹ thuật viên Nghiêm xin chào.” Người bên vẫn khá lịch sự, “Là thế , chúng trồng chậm, vẫn còn một ít giống nấm trồng xong. Hôm nay mở chuẩn trồng, phát hiện bên trong hình như mọc lông , hỏi cô đây hiện tượng bình thường ?”
Mọc lông đương nhiên hiện tượng bình thường, là vi khuẩn tạp sinh sôi, nhưng giống nấm khu thử nghiệm đưa đều qua chọn lọc nghiêm ngặt, vi khuẩn tạp?
Nghiêm Tuyết khỏi nhíu mày, nhưng giọng vẫn bình tĩnh, “Là loại lông như thế nào? Ông thể mô tả một chút ?”
“ cũng mô tả rõ ,” đối phương , “Dù cũng ít lọ mọc , Kỹ thuật viên Nghiêm qua xem giúp một chút .”
“Không ít lọ mọc ?” Vậy thì càng khó hiểu hơn, dù bây giờ trời còn nóng, cho dù họ bảo quản đúng cách, cũng là mùa vi khuẩn tạp phát triển mạnh.
đối phương quả thật cho cô câu trả lời khẳng định, “ là ít lọ mọc , ít nhất cũng một hai trăm lọ.”
Vậy thì quả thật là ít, vẻ mặt Nghiêm Tuyết càng thêm trầm tĩnh, “Được, sẽ qua xem ngay.”
Nói xong đưa ống cho Bí thư Lang, Bí thư Lang , “ điều xe mô tô chở cô .”
Lâm trường Kim Xuyên và Lâm trường Hồng Thạch tuy cùng một tuyến xe lửa nhỏ, nhưng cũng một cách ngắn, bộ ít nhất một đến hai tiếng.
Nghiêm Tuyết từ chối, nghĩ một chút Lang Nguyệt Nga, “Chị Nguyệt Nga, chị giúp gọi Trường An qua nhé.”
Quách Trường An cô đang bồi dưỡng theo hướng kỹ thuật, khó tránh khỏi đối mặt với những tình huống bất ngờ như thế , gặp nhiều hại.
Không lâu Quách Trường An vội vã đến, xe mô tô cũng điều đến, hai lên xe, thẳng tiến đến Lâm trường Hồng Thạch.
Đồ đạc gặp vấn đề, Lâm trường Hồng Thạch còn sốt ruột hơn họ, phái đợi sẵn bên đường ray xe lửa.
Thấy còn Quách Trường An chân cẳng tiện cùng, đối phương rõ ràng nhíu mày một chút, nhưng vẫn gì, dẫn hai về phía vườn mộc nhĩ.
Nghiêm Tuyết thấy bức tường gạch của vườn mộc nhĩ Lâm trường Hồng Thạch từ xa, liền nhịn hỏi đối phương, “Địa điểm là ai chọn?”
Quan hệ giữa Lâm trường Hồng Thạch và Lâm trường Kim Xuyên bình thường, lúc đầu tìm cô chọn địa điểm, nhưng cô rõ các điều cần chú ý , vẫn chọn thành thế ?
Sát bên sườn đồi và khu dân cư, tọa Bắc hướng Nam thì , nhưng núi và nhà ở che chắn, việc thông gió sẽ kém nhiều.
Kết quả đối phương là Bí thư của họ đích chọn, chuyện Nghiêm Tuyết còn thể gì, dù cũng xây xong .
Mấy đến vườn mộc nhĩ, dẫn đội lúc và Tần Linh đều mặt, còn một đàn ông trung niên bốn mươi tuổi, là phụ trách vườn mộc nhĩ Hồng Thạch.
Người phụ trách chuyện vài câu với Nghiêm Tuyết và Quách Trường An, liền gọi dẫn đội đến giải thích tình hình, dường như tham gia sản xuất.
Thời đại ngay cả nhiều Bí thư Đại đội cũng chỉ là bán thoát ly sản xuất, Nghiêm Tuyết vốn định hỏi thẳng tình hình, thấy đành hỏi dẫn đội, hỏi xung quanh, “Mọi rửa tay ở ?”
Người dẫn đội chỉ mấy chậu nước bên tường, còn giúp Nghiêm Tuyết chậu nước mới, Nghiêm Tuyết rửa xong, tìm cồn để lau tay kỹ lưỡng một , mới về phía căn nhà đặt giống nấm.
Vừa bước , cô liền thấy những chai lọ thủy tinh đặt đất, quả thật ít lọ bên trong mọc lông , còn khá rõ ràng.
Nghiêm Tuyết xổm xuống kiểm tra, những lông tơ đó hoặc màu trắng, hoặc màu xanh, rõ ràng đều là vi khuẩn tạp sinh sôi.
“Hình như là nấm mốc gỗ.” Quách Trường An chống chân lành cúi xuống xem, cũng nhíu mày.
Từ khi quyết định mở rộng việc trồng mộc nhĩ, Nghiêm Tuyết nhờ Cù Minh Lý kiếm một sách liên quan đến nấm mốc, hai đều , cũng đoán là tình huống gì.
chính vì đoán , nên càng khó hiểu hơn, dù nấm mốc gỗ thường xuất hiện trong môi trường nhiệt độ cao, độ ẩm cao, bây giờ mới cuối tháng tư, thể coi là nhiệt độ cao.