[Xuyên Không Trọng Sinh] Gả Nhầm Cho Đại Lão Văn Cận Đại - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:18:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng, dựa cân nhắc về chi phí và các mặt khác, vẫn quyết định các máy kéo khác tạm thời cải tạo, nhưng con đường của Cục quả thật thể bắt đầu sửa chữa.

Mọi bàn bạc với bản đồ nửa ngày, quyết định hết sửa một con đường từ Lâm trường Kim Xuyên đến Lâm trường Vọng Sơn tuyến tàu hỏa nhỏ khác.

Hai Lâm trường vặn ở giữa tuyến đường xe lửa, đều xa thị trấn, chỉ cách một khu rừng và hai ngọn đồi. Chỉ cần thể nối liền, xe ngựa một chuyến mất đến nửa tiếng, còn coi như nối liền hai tuyến đường tàu hỏa nhỏ.

Toàn bộ cuộc họp Cục trưởng Lưu đều chút im lặng, về đến nơi càng trong văn phòng bực tức nửa ngày, chỉ cảm thấy từ khi Cù Minh Lý đến, gì cũng thuận lợi.

cũng may, Cù Minh Lý nóng vội cầu lợi, còn gây một phiền phức lớn ở Lâm trường Kim Xuyên, sớm muộn gì cũng ngày tự chịu khổ.

Tâm trạng Cục trưởng Lưu lúc mới dịu một chút, nghĩ liên hệ vài , hỏi thăm quy mô của đơn vị thí điểm bên Lâm trường Kim Xuyên rốt cuộc lớn đến mức nào.

Vừa cần gỗ của ba Lâm trường, còn đến thị trấn mua nhiều xe gạch và xi măng, ông ước tính sơ bộ, Lâm trường Kim Xuyên đầu tư tuyệt đối nhỏ.

Điều khiến ông yên tâm, chỉ chờ đến cuối năm khi báo cáo tài chính thì xem trò của Cù Minh Lý, tiện thể thêm dầu lửa.

Nói gì thì , khi kết thúc việc trồng rừng, hai chiếc máy vẫn kéo bằng động cơ đốt trong đến Lâm trường Kim Xuyên, chuẩn sửa đường ngay khi kết thúc việc trồng rừng.

Mọi lúc đầu còn tưởng đây là máy mới Cục mua, đến mang đến cho Lâm trường Kim Xuyên họ sửa đường, cảm thấy đặc biệt thể diện.

Sau đó hỏi thăm, hóa mua mới, là Kỳ Phóng lấy chiếc RT-12 đây của Lâm trường và chiếc TDT-40 của Lâm trường khác cải tạo .

Vậy thì càng thể diện hơn, hỏi trừ thợ Tiểu Kỳ của Lâm trường họ , còn ai cải tạo máy xúc và máy ủi, còn ai!

đồ vật là do máy kéo cải tạo , càng nhiệt tình vây xem hơn, tất cả đều tìm bóng dáng máy kéo cũ máy móc.

Người đây để ý, thực máy chính cải tạo lớn, tìm thấy chỗ nối rơ moóc cũ ở phía máy, xử lý thật là . Còn giặt quần áo bên bờ sông ngang qua đơn vị thí điểm, tiện thể liền khen Nghiêm Tuyết về thợ Tiểu Kỳ nhà cô một trận.

Vừa bên Nghiêm Tuyết cũng sắp tan , về nhà tiện đường ngang qua đó, Nghiêm Tuyết liền đỡ Chu Văn Huệ, cùng Chu Văn Huệ tiện đường xem.

Thời gian bước tháng Năm, ngày dự sinh của Chu Văn Huệ là trong mấy ngày , Hoàng Phượng Anh cũng bảo cô nhiều, đến lúc đó dễ sinh.

Suốt dọc đường, hễ là từng công việc ngắn hạn ở đơn vị thí điểm, thấy hai đều gọi một tiếng "Kỹ thuật viên Nghiêm" "Kế toán Chu", mới đến thợ Tiểu Kỳ nhà Kỹ thuật viên Nghiêm.

Điều khiến Chu Văn Huệ cảm thấy khác biệt: "Em nhớ đây họ đều gọi chị là Tiểu Nghiêm, hoặc Vợ Tiểu Kỳ."

"Cho nên con cần việc để đấy," Nghiêm Tuyết : "Nếu khác sẽ chỉ nhớ đến phận khác của em, bỏ qua tên của em."

Thấy Chu Văn Huệ trầm tư, cô trêu chọc: "Đợi đơn vị thí điểm của chúng lớn, khi nào khác nhắc đến Vệ Quốc, đều là Chồng Kế toán Chu."

Điều khiến Chu Văn Huệ bật : "Vậy em việc chăm chỉ, dù vì bản , cũng vì đứa con ."

Tuy Lưu Vệ Quốc , nhà họ Lưu cũng , nhưng cô luôn nhớ công việc chính thức, ở nhà ngay cả gắp thêm một đũa rau cũng bố bằng ánh mắt dò xét.

Cũng nhớ lúc sắp bố đem đổi lấy tiền đồ, gì, chỉ thể lén ôm lau nước mắt...

Không là đến ngày , là ban ngày hóng chuyện xem máy xúc và máy ủi, cho đứa bé trong bụng nôn nóng, Chu Văn Huệ về đến nhà thì chuyển .

Hoàng Phượng Anh vội vàng mời bà đỡ của Lâm trường ngay trong đêm, ngày hôm Lưu Vệ Quốc liền đến báo tin vui, tặng vài quả trứng nhuộm đỏ.

Nghiêm Tuyết thấy mặt chút thất vọng, cố ý trêu : "Sao ? Văn Huệ sinh con gái vui ?"

"Cũng vui," Lưu Vệ Quốc gãi đầu: "Chỉ là đều con trai đầu, hy vọng sinh con trai thôi mà?"

Con là động vật xã hội, tư tưởng sẽ xã hội ảnh hưởng một cách vô hình. Đừng là sức lao động chủ yếu của thời đại vẫn là nam giới, ngay cả ở kiếp của Nghiêm Tuyết, khu vực Đông Bắc nơi nam nữ bình đẳng nhất, sinh con đầu lòng là con trai, còn một câu thật tranh khí.

Lúc đó một lượng lớn là con một, con gái nuôi dưỡng như con trai, giáo d.ụ.c như con trai, cũng công việc như con trai, và cũng phụng dưỡng già như con trai.

Tuy chút thất vọng, nhưng lên chức bố , Lưu Vệ Quốc vẫn vui, gọi Kỳ Phóng sang một bên truyền thụ kinh nghiệm một hồi.

Ngược phản ứng của Chu Văn Huệ đối với chuyện còn lớn hơn, khi Nghiêm Tuyết sang thăm cô, cô trực tiếp hỏi khi nào thể đơn vị thí điểm việc.

Cô gái trẻ , mặt còn chút yếu ớt sinh, ánh mắt kiên định, còn sự do dự lúc đầu khi quyết định đến kế toán nữa.

Điều khiến Nghiêm Tuyết Lưu Vệ Quốc đang vật lộn với tã lót bên cạnh: "Nghỉ đủ bốn mươi ngày là em thể đến việc, lúc đó để Vệ Quốc ở nhà trông con."

Vừa xong Lưu Vệ Quốc sai chỗ nào, em bé , sợ đến mức tay đặt , cầu cứu Chu Văn Huệ.

Chu Văn Huệ định đưa tay, Hoàng Phượng Anh từ bên ngoài bước , cửa ôm lấy cháu gái nhỏ: "Ôi , bà dỗ."

Nói lườm con trai một cái: "Thay cái tã cũng xong, mày thì gì?" Làm Lưu Vệ Quốc mặt mày ngượng nghịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-ga-nham-cho-dai-lao-van-can-dai/chuong-153.html.]

Ra khỏi nhà họ Lưu, Nghiêm Tuyết khỏi cảm thán, Chu Văn Huệ thật sự đổi nhiều.

Kỳ Phóng bên cạnh cô, thấy cô cúi đầu như đang suy nghĩ, đột nhiên một câu: "Vệ Quốc thích con bé."

Nghiêm Tuyết phản ứng chậm nửa nhịp, tiếp: "Anh còn may mà sinh con gái, nếu thì gọi là Máy ủi hoặc Máy xúc ."

Cái quả thật là lời Lưu Vệ Quốc thể , Nghiêm Tuyết bật : "Cho dù là con trai, cũng thể gọi là Máy ủi Máy xúc chứ."

"Con bé sinh khi xem máy ủi và máy xúc ?" Kỳ Phóng cô một cái, dùng giọng điệu bình thản đùa lạnh.

"Vậy cũng thể gọi là Máy ủi Máy xúc, chẳng lẽ em sinh con trai, gọi là Thủy tĩnh?"

"Nếu sinh con gái, thì gọi là Mộc..."

Kỳ Phóng còn xong, miệng Nghiêm Tuyết bịt : "Không cho phép đặt tên bậy cho con gái em!"

Con cái nhà ai gọi là Mộc nhĩ, thật là quá khó .

"Con trai cũng , mấy học lý thể đặt cái tên nào một chút ?"

Miệng Kỳ Phóng cô bịt, cũng tránh, cứ thế cụp đôi mắt đào hoa cô.

Nghiêm Tuyết bỏ tay : "Anh yên tâm, em Vệ Quốc thích con bé, cũng vì chuyện mà lo lắng cho ."

Kỳ Phóng trong nguyên tác còn là quân vương cô độc, còn bận tâm cô sinh con trai con gái, "Em chỉ cảm thấy Văn Huệ đổi khá nhiều."

Cái Kỳ Phóng tiện bình luận, Chu Văn Huệ đổi nhiều ít, đều là vợ Lưu Vệ Quốc, liên quan đến .

Nghiêm Tuyết nghĩ đến , dù đàn ông đổi còn lớn hơn Chu Văn Huệ.

Lúc cô mới đến, lạnh lùng thờ ơ hứng thú với bất cứ điều gì, đầy vẻ chán đời, khiến cô từng nghi ngờ vấn đề tâm lý gì .

Ngay cả thời điểm năm ngoái, còn mất ngủ cả đêm, chạy sân đếm .

Nghiêm Tuyết quan tâm đến sức khỏe đàn ông: "Dạo còn mất ngủ nữa chứ?"

, Kỳ Phóng suýt nữa quên mất chuyện : "Không." Dừng một chút bổ sung: "Không cần uống thuốc."

Xem việc thích uống t.h.u.ố.c đổi, Nghiêm Tuyết cong khóe mắt: "Tốt nhất là khỏi , đừng để em bắt gặp nửa đêm dậy đếm nữa."

Trí nhớ Kỳ Phóng cũng tệ, lập tức nhớ đến lý do ban đầu nửa đêm dậy đếm : "Em , thể sống đến chín mươi chín tuổi."

Anh Nghiêm Tuyết nhớ đến một nào đó, liền trực tiếp chuyển chủ đề: "Chiếc xe lăn em sắp xong ."

Nghiêm Tuyết là chuyên gia, nhưng Kỳ Phóng thì , đợi đàn ông từ thị trấn trở về, cô liền chi tiết kiểu dáng và chức năng của chiếc xe lăn cho .

Không ngờ đàn ông tay còn khá nhanh, Nghiêm Tuyết theo xem, phát hiện quả thật sắp xong , chỉ còn bánh xe nhỏ phía và phanh.

"Cấu trúc giống xe đạp, lấy hai bánh xe đạp về cải tạo ." Kỳ Phóng đẩy chính của chiếc xe lăn.

Đồ vật xong, mang về, Hứa Vạn Xương càng kinh ngạc đến mức năng lưu loát: "Cho, cho ?"

"Không cho , trừ tiền lương của ." Nghiêm Tuyết an ủi ông .

Hứa Vạn Xương vẫn im lặng một lúc, giọng khô khốc: "Cảm ơn."

Nghiêm Tuyết giả vờ sự khác thường trong giọng của ông , bảo Kỳ Phóng giúp đỡ đưa ông lên xe lăn, cho ông cách dùng: "Hai bánh xe về phía tới, về phía lùi. Nếu rẽ, bánh xe trái về bánh xe về là rẽ trái, ngược là rẽ ."

Hứa Vạn Xương trong một hai tháng dựa tay chống đỡ di chuyển mặt đất, hai cánh tay luyện tập khỏe, nhanh thích nghi với cách dùng xe lăn, cảm thấy thuận tiện.

Điều khiến ông Nghiêm Tuyết nữa, ánh mắt càng phức tạp hơn, nhưng miệng vụng , ngoài một câu cảm ơn , gì khác.

Nghiêm Tuyết cũng những lời ý , một lời cảm ơn chân thành là đủ, lúc Nghiêm Kế Cương từ phòng nuôi cấy chạy : "Gà, gà con nở !"

Sau khi cấy nấm giống tất, phòng nuôi cấy bên liền trống , hai bà cụ nghiên cứu mấy ngày nhiệt độ bao nhiêu là thích hợp, liền chuyển trứng giống tích trong.

Chủ yếu là bà cụ đây dùng phương pháp ấp trứng nhân tạo truyền thống nhất, kiểm soát nhiệt độ dựa tay sờ, bản cũng rõ ràng rốt cuộc là bao nhiêu độ.

Nghiêm Tuyết theo Nghiêm Kế Cương trong, trong thùng mặt bà cụ quả nhiên lộ một chút cái mỏ màu vàng, vật nhỏ ẩm ướt đầu đội vỏ trứng, vẫn đang cố gắng mổ.

Những quả trứng còn cũng xuất hiện vết nứt, hai bà cụ bên cạnh , giống như đang con của : "Vẫn là nhiệt độ phòng nuôi cấy , cái còn thể nuôi thêm một tháng nữa."

Sau khi gà con nở, nuôi trong môi trường ấm áp đủ thời gian, mới thể thả ngoài nuôi thả, nếu dễ bệnh.

Loading...