[Xuyên Không Trọng Sinh] Gả Nhầm Cho Đại Lão Văn Cận Đại - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:42:19
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điều Kỳ Phóng nhíu mày: "Họ cố ý ?" Anh cũng hỏi là ai mà đoán đại khái.

Nghiêm Tuyết dứt khoát đưa danh sách ghi cho : "Người khác , nhà Lý Thụ Võ và nhà lão Vương chắc chắn là cố ý."

Nghe Kỳ Phóng nhíu mày thêm, nhưng vẫn gì nhiều, chỉ hỏi Nghiêm Tuyết: "Có cần tìm phê giấy ?"

Anh mới là nhân viên chính thức của Lâm trường, lập công cho Cục, phê vài xe củi thành vấn đề.

Nghiêm Tuyết lắc đầu, vẻ mặt cũng nghiêm túc: "Thôi , năm nay em định trồng nữa."

Điều khiến Kỳ Phóng lộ vẻ ngạc nhiên trong mắt.

Mặc dù năm thứ hai trồng mộc nhĩ mới là thời kỳ thu hoạch lớn, dù Nghiêm Tuyết năm nay trồng, cũng mất tiền kiếm , nhưng cô gái dễ dàng để khác chèn ép.

Nghiêm Tuyết cũng giải thích nhiều, lấy một cuốn sổ từ ngăn kéo đưa cho : "Em mới xong phần mở đầu."

Kỳ Phóng nhận lấy, liền chuyện gì đang xảy : "Em đưa cái cho Cục ?"

"Nếu hôm nay tìm chuyện, ngày mai tìm chuyện, em còn việc gì khác nữa ?"

Nghiêm Tuyết thể theo lời Hoàng Phượng Anh , tìm phê gốc cây khác, như dù Lâm trường Kim Xuyên , cũng thể mua ở Lâm trường khác.

thể cứ mãi đề phòng những kẻ tiểu nhân , cứ thấy chiêu nào thì phá chiêu đó, chi bằng đưa tài liệu , nhận sự hỗ trợ từ Cục.

"Năm ngoái em trồng, đưa cũng sức thuyết phục, năm nay ít nhất cũng liệu ."

Thực Nghiêm Tuyết còn một lý do nữa , năm ngoái cô quyết định trồng mộc nhĩ, hề Kỳ Phóng chính là Kỳ Cảnh Thư, càng còn một Ngô Hành Đức đang âm thầm theo dõi.

Năm ngoái Ngô Hành Đức cô chơi xỏ một vố, Kỳ Phóng tỏ hợp tác, ai Ngô Hành Đức ch.ó cùng giứt giậu .

dù cô , Kỳ Phóng cũng đoán , mím môi cụp mắt hoa đào xuống, những ngón tay thon dài cầm cuốn sổ cũng siết chặt một cách vô thanh.

"Ê, cái vẻ mặt gì thế?" Nghiêm Tuyết nhịn đẩy : "Em giỏi như , đưa tài liệu thế , chừng còn thể kiếm một chức quan nữa đấy."

Kỳ Phóng mặc cho cô đẩy: "Ừm, em giỏi nhất." Ngừng một chút thêm: "Chắc chắn quan lớn."

"Cô thực sự định đưa cái cho Cục ?" Nhận xấp kế hoạch dày cộp của Nghiêm Tuyết, Bí thư Lang cũng bất ngờ.

Tuy ông Nghiêm Tuyết năm ngoái rốt cuộc kiếm bao nhiêu tiền, nhưng chắc chắn là kiếm , bấy nhiêu cân mộc nhĩ, bán cho trạm thu mua cũng đổi ít tiền.

Nếu là bình thường, chắc chắn sẽ giấu giếm, sợ khác học theo, ngờ Nghiêm Tuyết sẵn lòng đưa .

Nghiêm Tuyết giao thiệp với Bí thư Lang cũng một hai , dứt khoát thẳng: "Không đưa cũng , năm nay còn xin, gốc cây chia hết ."

Nói : "Đương nhiên với bên ngoài thể như , là năm ngoái đang thí nghiệm cho Cục, xác định khả thi , mới dám đưa ."

Nếu Nghiêm Tuyết chỉ vế , thì đường hoàng, nhưng sự chân thật của lời đó.

Quả nhiên Bí thư Lang xong lớn: "Vậy cô xem, cô gì? Đồ vật đưa thể là vô ích."

Nói chuyện với thông minh một điểm cần vòng vo, Nghiêm Tuyết cong khóe mắt: "Trước hết cho chuyển thành nhân viên chính thức."

Kế hoạch của Nghiêm Tuyết chi tiết, tháng mấy hàng năm nuôi cấy nấm giống, tháng mấy cấy ghép, bao nhiêu ngày thể thu hoạch, và ước tính sản lượng là bao nhiêu, rõ ràng từng chi tiết.

đó công thức môi trường nuôi cấy nào, cũng phương pháp thao tác cụ thể, ai thể lấy kế hoạch nghĩ rằng cần đến cô nữa.

Bí thư Lang cũng phát hiện điều đó, gật đầu: "Việc quan trọng như , thể giao cho một nhân viên tạm thời phụ trách."

Nghe ông đến phụ trách, Nghiêm Tuyết ông cũng ý định loại cô khỏi cuộc chơi, sẽ cố gắng giúp cô tranh thủ.

Điều cô càng yên tâm: "Ngoài , đây vài đến giúp , ưu tiên dùng những cũ, hạn chế dùng mới."

Đây là ý ngoài xen , Bí thư Lang tiếp tục gật đầu một cách nghiêm túc: "Người thạo việc sử dụng quả thực yên tâm hơn."

Lần cần Nghiêm Tuyết mở lời, ông tự nghĩ lý do đường hoàng giúp Nghiêm Tuyết.

Bí thư Lang cũng nhận cặp vợ chồng Nghiêm Tuyết và Kỳ Phóng thực sự tuyệt vời, cả hai đều năng lực, đều sẵn lòng dâng thành tích sẵn cho ông.

Lần nếu Kỳ Phóng, chuyện Vu Dũng Chí xảy , ông ít nhiều cũng sẽ liên lụy, thể Cục khen ngợi trong cuộc họp cuối năm.

Giờ đây khai xuân, Nghiêm Tuyết mang cái đến cho ông, nếu chuyện thực hiện, Lâm trường họ chắc chắn lập thêm một công nữa.

Hơn nữa nếu thể thực hiện ở Lâm trường Kim Xuyên, Lâm trường cũng thêm một khoản thu, đóng góp nhiều lợi ích hơn cho đất nước.

Hai bước đầu đạt sự đồng thuận, vẻ đều khá hài lòng với kết quả, Bí thư Lang cất kế hoạch : "Cái cần quen thêm."

Không nắm rõ, hiểu sâu, mà cầm đàm phán với các lãnh đạo Cục Lâm nghiệp thị trấn ?

Nghiêm Tuyết cũng , mắt cong lên: "Nếu rõ, ngài cứ hỏi bất cứ lúc nào."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-ga-nham-cho-dai-lao-van-can-dai/chuong-142.html.]

Chuyện giải quyết, ít nhất bây giờ trong phạm vi Lâm trường Kim Xuyên, cô còn gì sợ nữa.

Ai mà gây khó dễ cho cô, cô là đang chuẩn cho Lâm trường, cho Cục, cho đất nước.

Tiếp theo là xem mấy nhà nhanh chân xin gốc cây rốt cuộc gì, nhất là nhà họ thực sự nhu cầu.

Nghiêm Tuyết đang suy nghĩ, ngờ mới giao kế hoạch cho Bí thư Lang hôm , hôm vợ Lý Thụ Võ tìm đến cửa.

Lúc đó cô và Kỳ Phóng đang chuẩn ngoài, áo khoác mặc xong, thấy vợ Lý Thụ Võ, Kỳ Phóng hỏi thẳng: "Nhà bà sập hả?"

Vẻ mặt vợ Lý Thụ Võ lập tức cứng : "Nhìn kìa, nhà ai rảnh rỗi mà cứ sập mãi?"

"Vậy là bà đến vay tiền?" Kỳ Phóng vẻ mặt đổi hỏi câu thứ hai.

Vợ Lý Thụ Võ nghẹn một nữa, Tết bà đòi nợ, đến Tết cũng tiền tiêu, nếu cũng nảy sinh ý định khác.

Cái Kỳ Phóng chuyện thật điều, nhắc đúng chỗ đau, bà dứt khoát sang Nghiêm Tuyết: " mấy hôm Lâm trường xin gốc cây, ."

Tin tức quả là nhanh nhạy, Nghiêm Tuyết dứt khoát gật đầu: " ." Xem đối phương rốt cuộc gì.

Vợ Lý Thụ Võ lập tức bắt đầu bộ tịch: "Cô xem, cũng cô cần, báo với Lâm trường, nên đồ đạc đều chia cho nhà ."

Nói hạ giọng: " cần nhiều như cũng dùng hết, chúng bàn bạc một chút, nhường cho cô? Cũng đỡ lỡ việc của cô."

"Bà định đổi xe nhà lấy xe nhà bà hả? Được thôi." Nghiêm Tuyết cố tình giả vờ hiểu ý bà .

Điều vợ Lý Thụ Võ nghẹn một nữa: "Không , là xe nhà nhường hết cho cô, chúng tự lên núi nhặt củi đốt."

giơ năm ngón tay : "Dù nhà cô đang cần gấp, nhà lấy về cũng chỉ dùng củi thôi."

Thật đúng là dám mở miệng, một xe củi của Cục Lâm nghiệp chỉ bán mười đồng, bà đòi năm mươi.

Kỳ Phóng lúc đó liếc qua mặt bà : "Quả thật là phúc hậu." (Ý mặt dày)

Vợ Lý Thụ Võ còn phản ứng kịp là đang mặt to, Nghiêm Tuyết thì hiểu, chút .

Cô liền thật sự : "Củi xuống núi mà? Giờ chuyện sớm quá ?"

"Bây giờ , đợi đến lúc cô cần dùng mà thì muộn mất."

Vợ Lý Thụ Võ hạ giọng, thậm chí còn nháy mắt với cô: "Nếu lỡ việc của cô, thì chỉ là hai cái năm mươi nhỉ?"

Vậy thì lẽ nhầm ý , Nghiêm Tuyết cũng năm nay trồng nữa: "Không , Lâm trường sẽ giúp nghĩ cách."

"Lời họ cô cũng dám tin ? Lâm trường tổng cộng chỉ bấy nhiêu đồ, đủ chia?"

Vợ Lý Thụ Võ còn khuyên nữa, Nghiêm Tuyết cầm mũ đội lên: "Chị Lý, chúng còn việc, lát nữa kịp chuyến xe mất."

Hai vợ chồng xách đồ chuẩn sẵn, thẳng qua bà khỏi cửa, khiến bà tức tối trợn mắt: "Để đồ trồng, sẽ hối hận."

Nghĩ nghĩ thấy cam tâm, chạy hỏi hai bà cụ còn ở nhà: "Dì ơi, Nghiêm Tuyết kiếm gốc cây từ chỗ khác ?"

Kết quả hai bà cụ hỏi gì cũng , còn hỏi bà : "Gốc cây là cái gì?"

Làm vợ Lý Thụ Võ tức đến mức trả cả xe gốc cây đó, dù đúng là khó chẻ. Nghĩ việc trả lợi cho Nghiêm Tuyết, thôi.

Nói chừng Nghiêm Tuyết đang chờ bà trả đó, bà nhất quyết trả, xem lúc đó Nghiêm Tuyết đồ dùng thì thế nào, đến tìm bà , năm mươi đồng bà cũng bán nữa.

Nghiêm Tuyết cũng đoán vợ Lý Thụ Võ thể trả , dù trong mắt , cô thể bỏ trồng mộc nhĩ là bỏ .

"Anh lão Vương khả năng cũng đ.á.n.h ý đồ ?" Trên đường cô còn hỏi Kỳ Phóng.

"Không ." Kỳ Phóng lười đoán: "Dù ý đồ gì, cuối cùng cũng thất bại thôi."

Anh đặt cái giỏ đựng trứng gà xuống chân: "Trưa đón em, đợi ở quán ăn?"

"Đợi ở quán ăn là , việc thì cứ bận ." Tính ngày thì Đơn Thu Phương chắc sinh , Nghiêm Tuyết định đến thăm cô và đứa bé.

Vừa bên Cục Lâm nghiệp thị trấn lô linh kiện đầu tiên Kỳ Phóng cần đến, Kỳ Phóng cũng qua xem đúng loại mua , mới gửi về Kim Xuyên .

Đến nhà Đơn Thu Phương xem, quả nhiên Đơn Thu Phương sinh , một bà cụ nhỏ nhắn sáu mươi tuổi đang chăm sóc cô , là chồng cô .

Đơn Thu Phương thấy Nghiêm Tuyết lập tức chào: "Vừa nãy còn với bà nội đứa bé là nếu cô, con bé chắc đẻ non ."

Mẹ chồng cô vốn đang cho cô ăn cháo kê, vội vàng nhường chỗ bên cạnh giường cho Nghiêm Tuyết: "Chính là cháu đỡ Thu Phương một cái, để con bé ngã khỏi xe hả?"

"Không ?" Đơn Thu Phương : "Chỉ để đỡ , tay Tiểu Tuyết còn trật khớp, tháng mới tháo băng cố định."

Mẹ chồng cô lập tức cảm ơn Nghiêm Tuyết: "Vậy thật sự cảm ơn cháu, bụng to như , ngã xuống nguy hiểm lắm. Nghe lúc đó còn xảy t.a.i n.ạ.n xe cộ, tắc đường hết, chuyện gì về cũng về ."

Loading...