[Xuyên Không Trọng Sinh] Gả Nhầm Cho Đại Lão Văn Cận Đại - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:10:16
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lẽ nào là xong việc ? Hai nhanh thế ?

Lần ánh mắt đều đổ dồn về Kỳ Phóng, đến mức Kỳ Phóng nhíu mày, “Mọi cũng qua đây dạo ?”

“Đi dạo? Anh lừa ai đấy?” Tần Linh cũng ngờ hai xong việc nhanh như , nhưng gọi đến , cô cũng thể bỏ lỡ cơ hội , “Trai đơn gái chiếc tối khuya rừng nhỏ dạo, còn cởi cả quần áo, hả? Coi là đồ ngốc ?”

Cái áo khoác quả thực là một vấn đề, hơn nữa trai đơn gái chiếc tối khuya chui rừng nhỏ, cũng đúng là khó giải thích.

Khoa trưởng Miêu nhíu mày, đang định gì đó, Kỳ Phóng thong thả ngước mắt lên, “Vợ lạnh, khoác cho cô một chiếc áo thì ?”

Khoan , gì cơ?

Vợ ?!

Mọi đều ngơ ngác, đặc biệt là Tần Linh, gần như thể tin tai , “Anh là vợ ?”

, đăng ký từ ngày mười bốn tháng hai năm nay, hả?” Kỳ Phóng , “Giấy đăng ký kết hôn còn mang theo, cần tìm cho cô xem ?”

“Ở ?” Tần Linh rõ ràng là vẫn chịu bỏ cuộc, nhưng Khoa trưởng Miêu hết đến khác phiền, “ là rảnh rỗi.” Nói bỏ .

Những khác cũng ngờ là diễn biến , đều chút ngại ngùng, cũng nhịn tò mò, “Hai thực sự là vợ chồng ?”

“Thế còn giả ?” Nghiêm Tuyết , “Ngày những biểu diễn của Lâm trường sẽ đến hết, lúc đó cứ tùy tiện hỏi thăm một , là ngay.”

Cũng đúng, càng thêm ngượng.

Cũng tại cô Tần Linh vấn đề, cạnh tranh , cố ý dựng chuyện, tối khuya theo vợ chồng nhà .

Lúc đều vô thức giữ cách với Tần Linh, cũng lượt tìm cớ bỏ , chỉ còn Tần Linh một mặt lúc đỏ lúc trắng.

Nghiêm Tuyết và Kỳ Phóng đều gì với cô , đúng hơn là thèm , một đoạn, Nghiêm Tuyết mới hỏi Kỳ Phóng: “Anh thực sự mang cả giấy đăng ký kết hôn theo ?”

Kỳ Phóng gì, cùng cô về đến nhà khách, mới chậm rãi ngước đôi mắt đào hoa lên, “Muốn ?”

“Anh mau về phòng , cứ như thể tối nay cho em .” Nghiêm Tuyết đẩy về phía phòng .

Không ngờ đó Tần Linh về, cũng đưa tiền , trực tiếp thu dọn đồ đạc chuyển , chắc là nhận Nghiêm Tuyết và Kỳ Phóng lừa.

nhận cũng , trách ai ý , tự chui cái bẫy giăng sẵn?

Hơn nữa là vợ chồng, bên cô chỉ một nam công nhân cùng Lâm trường, nếu thực sự lớn chuyện, căn bản chiếm lợi thế.

Thế là Nghiêm Tuyết sung sướng độc chiếm một phòng, trừ việc ở đây nghiêm hơn Lâm trường, nửa đêm gọi dậy kiểm tra giấy giới thiệu ba .

Chương 62 Lãnh xướng

Ngày hôm , Khoa trưởng Miêu đổi vị trí và phân lời định, Tần Linh chuyển thẳng rìa ngoài cùng, phần lời cũng chỉ còn vài câu chung với .

Còn mấy câu mà cô cắt, đều điều chỉnh cho Nghiêm Tuyết và Kỳ Phóng, tuy ghen tị, nhưng nghĩ Tần Linh tố cáo quan hệ nam nữ bừa bãi họ, cũng thể gì.

Khoa trưởng Miêu thường giúp Cục dàn dựng tiết mục, quen thuộc với Nhà hát lớn, khi luyện tập sơ qua ở đây, liền dẫn đến nhà hát.

Thế là lúc Trần Kỷ Trung dẫn đoàn của Nhà máy cơ khí , liếc mắt thấy Kỳ Phóng với ngoại hình nổi trội khác biệt đang chính giữa sân khấu.

Không chỉ vẫn còn ở đây, mà còn chính giữa, phần lời rõ ràng nhiều hơn khác?

Hắn tìm hỏi thăm, lúc mới chuyện tối qua, cũng nên trách tìm hiểu kỹ, trách Kỳ Phóng may mắn.

Đang nghĩ ngợi, sân khấu đột nhiên hai ánh mắt chiếu xuống, một đến từ Tần Linh ở góc, một đến từ Kỳ Phóng.

Ánh mắt đó sâu thăm thẳm, đen sầm, xuống từ cao, như thể thể thẳng tận đáy lòng .

Trần Kỷ Trung một khoảnh khắc cảm thấy da đầu tê dại, nhanh lấy bình tĩnh.

Chẳng qua chỉ là một buổi ngâm thơ, chẳng lẽ Kỳ Phóng thể bò lên , bò lên đầu ?

Hắn để ý đến Kỳ Phóng và Nghiêm Tuyết nữa, Kỳ Phóng và Nghiêm Tuyết đương nhiên cũng thời gian quan tâm đến , chỉ là ngờ ngày diễn chính thức, thấy một quen thuộc ở hàng ghế khán giả phía .

Liên hoan văn nghệ do Cục Lâm nghiệp tổ chức , theo thông lệ tiết mục đầu tiên là của Cục Lâm nghiệp trấn, tiết mục cuối cùng là tất cả lãnh đạo lên sân khấu hợp xướng.

Tiết mục ngâm thơ của Nghiêm Tuyết và vì là do tất cả các Lâm trường cùng tuyển chọn, sắp xếp ở vị trí thứ hai, khi liên hoan chính thức bắt đầu, họ hậu đài chờ.

Đến khi tiết mục đầu tiên lên sân khấu biểu diễn, họ ở phía hai bên màn nhung, Nghiêm Tuyết thì , cô gái bên cạnh cô rõ ràng chút căng thẳng, cứ lẩm nhẩm lời.

“Không , cô chắc chắn .”

Nghiêm Tuyết đầu an ủi cô một câu, “Nghe Dương Văn Hoa cùng phòng với cô , cô mơ cũng bản thảo.”

Điều khiến khuôn mặt nữ đồng chí đỏ bừng, nhưng cũng vì lời đùa , tâm trạng xoa dịu ít, “Đừng bậy, chỉ một thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-trong-sinh-ga-nham-cho-dai-lao-van-can-dai/chuong-118.html.]

Không lâu tiết mục đầu tiên kết thúc, tiếng vỗ tay dẫn chương trình lên sân khấu thông báo, đến lượt họ lên.

Nghiêm Tuyết tìm đến vị trí định sẵn , cầm kẹp bản thảo lên, ngẩng đầu, bên hàng ghế khán giả một tràng pháo tay vang lên .

“Là Kỳ Phóng và Nghiêm Tuyết của Lâm trường chúng lãnh xướng.” Lưu Vệ Quốc là đầu tiên dẫn đầu vỗ tay.

Khán giả bên ngoài các lãnh đạo hàng ghế đầu, cơ bản đều là những đến biểu diễn của các đơn vị, khu vực vặn là đoàn hợp xướng của Lâm trường Kim Xuyên, cũng hãnh diện theo.

Bảy Lâm trường cùng biểu diễn, kết quả hai lãnh xướng đều là của Lâm trường họ, thật là vẻ vang.

Mặc kệ đây trong lòng suy nghĩ gì, việc Nghiêm Tuyết và Kỳ Phóng thể ở vị trí trung tâm nhất, chính là rạng danh cho Lâm trường họ.

Nghiêm Tuyết thấy, về phía đó một cái, thu ánh mắt mới chú ý đến ở hàng ghế đầu, khỏi chút bất ngờ.

Người chính giữa hàng ghế khán giả đầu tiên, chính là đàn ông đeo kính suýt đ.â.m họ hôm .

Người đàn ông rõ ràng kính mới, dáng vẻ thư thái, nụ hiền hòa, đang cầm chiếc cốc men sứ bàn phía uống nước, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu với bên cạnh.

Thông thường, vị trí đó là dành cho Bí thư Cục Lâm nghiệp trấn, ngờ thế giới nhỏ bé đến .

cũng , đồng hồ hiệu Roma ai cũng đeo nổi, hơn bốn trăm đồng một chiếc, cả Thành Thủy cũng chẳng mấy chiếc.

Nghiêm Tuyết lâu, cũng tỏ vẻ gì, tự nhiên thu ánh mắt, cùng với lời giới thiệu trầm ấm của Kỳ Phóng bước lên.

Thế là theo sương sớm tan , ánh nắng dịu dàng chiếu xuống, Lâm trường đón chào một ngày mới.

Những công nhân khai thác gỗ chăm chỉ của Lâm trường vác dụng cụ, hô vang khẩu hiệu, lao động giữa núi rừng bao la , góp sức xây dựng đất nước.

Những phụ nữ cần cù của Lâm trường bỏ chảo xẻng lấy xẻng sắt, dọn rừng, trồng rừng, bảo vệ rừng, cũng là một đội quân nữ thua kém gì nam nhi.

Nếu giọng của Kỳ Phóng là núi xanh biếc, là cây tùng bách vững, thì Nghiêm Tuyết chính là dòng suối trong vắt giữa khe núi, là làn gió hy vọng giữa rừng cây.

Trên cô luôn một sức sống mãnh liệt, thể thông qua từng lời cô , truyền tải rõ ràng đến lòng . Đặc biệt là đoạn cuối bài ngâm thơ, khi giọng cô cất cao, kiên định dẫn dắt đoạn hợp xướng, dường như mười vạn ngọn núi đều cùng họ cất tiếng hô vang.

Đến nỗi khi bài ngâm thơ kết thúc, dư âm vẫn còn vang vọng trong nhà hát, một lúc lâu mới vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Lần chỉ Lâm trường Kim Xuyên, các Lâm trường khác thậm chí cả Cục Lâm nghiệp trấn, Nhà máy cơ khí trấn, Nhà máy ván ép trấn, tất cả đều vỗ tay theo.

Hiệu quả quá , ngay cả Lương Nguyệt Nga, ban đầu mang chút tư lợi tìm đến Nghiêm Tuyết và Kỳ Phóng, cũng ngờ hai thể đến mức .

Khoa trưởng Miêu cũng ngờ hai trẻ nhất trường, là hai thể hiện nhất trường, sân khấu cũng đang vỗ tay.

Vừa vỗ hai cái, đến hỏi: “Bí thư Cù hỏi hai lãnh xướng nãy là Lâm trường nào, tên gì?”

Khoa trưởng Miêu , vội vàng theo, “Là Kỳ Phóng và Nghiêm Tuyết của Lâm trường Kim Xuyên.”

Cù Minh Lý xong gật đầu, “Hai thanh niên .”

Ngoại hình , ngâm thơ , mấu chốt là tấm lòng , lạ gặp đường cũng sẵn lòng tay giúp đỡ.

Hơn nữa hai rõ ràng đều thấy ông, cũng tỏ bất thường, biểu diễn như thường lệ, lúc xuống ngang qua khu khán giả, cũng liếc ông thêm một cái.

Dù ông là lạ gặp đường, là Bí thư Cục Lâm nghiệp trấn, thái độ của hai đều đổi, đó mới là điều ông đ.á.n.h giá cao nhất.

Có bài ngâm thơ của Nghiêm Tuyết và quá xuất sắc phía , những tiết mục khác phía đều cảm giác thiếu chút gì đó, đặc biệt là Nhà máy cơ khí trấn, lên sân khấu ngay bài ngâm thơ.

Trần Kỷ Trung với tư cách là tổ chức sân khấu, thấy sự so sánh càng rõ ràng hơn, từ lúc bài ngâm thơ nửa chừng, sắc mặt .

Thành công của bài ngâm thơ rõ ràng cũng tạo áp lực lên Nhà máy cơ khí trấn, thậm chí còn thể hiện bằng bình thường, lúc xuống sân khấu ai nấy đều mặt mày trầm lắng.

Cũng xì xào: “Anh lãnh xướng nam nãy, quen thế nhỉ? Có là ai đó ở nhà máy đây ?”

“Mày mới phát hiện , hôm đến tổng duyệt tao thấy quen , chỉ là dám nhận.”

“Ai cơ?” Cũng mới Nhà máy cơ khí Kỳ Phóng là ai.

“Là ở Nhà máy cơ khí đây, Thợ cả Trần…”

Bị Trần Kỷ Trung liếc một cái, vội vàng ngậm miệng.

Kỳ Phóng xuất hiện, những lời bàn tán như thế chắc chắn ít, đây mới là lý do Trần Kỷ Trung xuất hiện ở trấn.

Chỉ cần Kỳ Phóng xuất hiện, là nhắc nhở tất cả , năm xưa vất vả việc bao nhiêu năm, một thằng nhóc mới đến đè đầu.

Cuối cùng Cù Minh Lý dẫn đầu lên sân khấu, một nhóm lãnh đạo và công nhân viên chức các nhà máy cùng hát hợp xướng lớn, liên hoan văn nghệ kết thúc .

Lúc hàn huyên xuống sân khấu, Cù Minh Lý thấy Bí thư Lang, khen một câu: “Hai đồng chí của Lâm trường các .”

Kể từ khi bài ngâm thơ bắt đầu, khóe miệng Bí thư Lang bao giờ khép , vội vàng khiêm tốn, “Quá khen quá khen, cũng là do Cục đào tạo , cho họ cơ hội .”

Loading...