Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

XUYÊN KHÔNG TRỞ THÀNH TÊN QUÈ ĂN BÁM - Chương 301

Cập nhật lúc: 2025-05-08 02:16:12
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nhà cậu ta thực ra không chỉ có một mình cậu, còn có các đệ đệ muội muội thứ xuất, nhưng trong dòng đích hiện tại chỉ có một mình cậu nhóc.

Tuy trong Vương Phủ dạy dỗ huynh đệ tỷ muội phải hòa thuận thân thiết, nhưng đó chỉ là bề ngoài, đây là lần đầu tiên cậu nhóc thấy huynh đệ tốt như Thừa Ý và Đạm Sách, vừa ngạc nhiên vừa ghen tị.

“Ngươi làm gì vậy!”

Yến Viễn bị Đạm Sách bịt miệng đẩy ra, cậu ta mở to mắt hơn nữa: “Ta cũng hôn Thừa Ý!”

“Không được hôn ca ca ta! Ca ca là ca ca của ta, không phải ca ca của ngươi.”

Đạm Sách chống nạnh, chắn trước mặt Thừa Ý: “Cha nói, trừ Đạm Sách ra, không có nam tử nào khác được hôn mặt ca ca!”

Yến Viễn hơi bĩu môi, ngồi lùi lại một chút, tai hơi đỏ lên, uất ức nói: “Đạm Sách, ngươi hung dữ quá.”

Đạm Sách hừ một tiếng.

Mùa hè ở huyện Thu Dương nóng nực như thường lệ, Yến Viễn ở lại huyện hơn một tháng, gần như lúc nào cũng chơi cùng Đạm Sách, Thừa Ý và Tiểu Hổ, nhưng Thừa Ý phải đi học nên thời gian ở cùng ba nam tử này không nhiều.

Dù không gặp nhau hàng ngày, nhưng Yến Viễn ngày nào cũng thay đổi cách mang đồ ăn vặt đến cho Thừa Ý.

Kinh thành có thư đến, nói huyện Thu Dương nóng bức, sợ Yến Viễn không chịu nổi nên muốn đón cậu nhóc về, lúc mới đến huyện Thu Dương, Yến Viễn rất muốn về kinh thành ngay lập tức, giờ đã quen thuộc với huyện này lại không nỡ rời đi.

Nấn ná đến tháng Tám, Nam Bình vương tuần tra xong trở về mới đưa cậu nhóc đi.

Mấy đứa trẻ lưu luyến không rời, Nam Bình vương thấy tiểu tử đi theo mình ra khỏi thành im lặng không nói, thậm chí còn có vẻ sắp khóc, ngạc nhiên nghĩ mình đón nhầm con rồi.

Xa cách ba tháng, thấy tính tình Yến Viễn thay đổi nhiều, trước đây ở kinh thành kiêu ngạo bá đạo như vậy, giờ lại không nỡ xa bạn bè, lại còn nói về kinh thành rồi sẽ cho người gửi đồ tốt về, suy nghĩ rất chu đáo.

Nam Bình vương mừng rỡ, ban đầu dẫn cậu nhóc đi là vì không muốn nó ở trong phủ bị nuông chiều hư hỏng, muốn cho cậu nhóc ra ngoài rèn luyện tính cách, tuy không thể đưa nhóc đi khắp các phủ, nhưng tính tình đã thay đổi, coi như là đạt được mục đích rồi.

Tháng Tám, trên vùng đất hoang mới của huyện Thu Dương, hoa mè kết trái và hoa bông nở trắng xóa xen lẫn nhau, tạo thành một khung cảnh đẹp mắt.

Mè và bông chín sớm đã có thể thu hoạch dần, nông dân rất cẩn thận thu hoạch mẻ hoa màu đầu tiên trên đất hoang.

Đất cát khô cằn, đất không màu mỡ, lại là năm đầu tiên trồng trọt, sản lượng trên ruộng không nhiều.

Một mẫu đất hoang mới khai khẩn, sản lượng chỉ được nửa đến một thạch, đạt một thạch đã là tốt lắm rồi.

Chỉ có hai mẫu đất do Tần Tiểu Mãn tự tay khai khẩn đạt được sản lượng như vậy, thực ra cũng là nhờ bón nhiều phân.

Nhưng dù sản lượng không nhiều, nông dân vẫn rất vui mừng, dù sao đây cũng là đất mới, năm đầu tiên có sản lượng là tốt rồi, nào dám mong có sản lượng như ruộng đất được chăm bón cẩn thận hàng năm.

Tháng Chín, lương thực theo lệ được đưa đến phủ nha, không cần nói cũng biết năm nay sản lượng lương thực lại tăng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-ten-que-an-bam/chuong-301.html.]

Ngoài lúa, ngô,… truyền thống, còn có mè và bông khác với mọi năm.

Năm nay trong huyện khai hoang thêm ba trăm mẫu, trong đó có hai trăm mẫu trồng mè và bông.

Tổng sản lượng là một trăm hai mươi thạch, trong đó có tám mươi thạch mè, bốn mươi thạch bông.

Huyện nha thu ba mươi phần trăm, tức là hai mươi tư thạch mè, mười hai thạch bông, tuy số lượng không nhiều, nhưng giá cây trồng kinh tế cao, thực ra có thể thế được một lượng lớn lương thực.

Hơn nữa, đây mới chỉ là năm đầu tiên, sau này chắc chắn sẽ ngày càng tốt hơn.

Mùa hè năm nay trong huyện đã có vài cửa hàng mới mở cửa, có cửa hàng bán bông vải và cửa hàng bán mè, đến mùa thu hoạch, nông dân có thể mang mè và

bông vải đến bán trực tiếp ở các cửa hàng.

Đỗ Hành đã bận rộn chuẩn bị việc này từ trước khi thu hoạch mùa thu, hắn tự bỏ tiền thuê vài cửa hàng, chọn một cửa hàng để mở cửa hàng bán mè.

Ngày trước nhà hắn đã từng trồng cải dầu, hắn cũng có chút hiểu biết về những cây trồng có thể ép dầu này.

Dầu mè rất quý, hiện nay giá bán bên ngoài rất cao, một cân dầu mè cũng phải hơn một lượng bạc.

Một thạch mè có thể ép được bốn mươi cân dầu, nghĩa là sau khi ép dầu, một thạch mè có thể kiếm được bốn mươi, năm mươi lượng bạc.

Nhưng đây là tổng doanh thu, trên thực tế tính toán cả chi phí trồng trọt, ép dầu và các chi phí nhân công khác, một thạch mè chắc chắn không thể kiếm được nhiều như vậy.

Vì vậy, sau khi tính toán, giá thu mua mè chưa qua công đoạn ép dầu của cửa hàng là từ hai đến ba lượng bạc một thạch, giá cụ thể sẽ phụ thuộc vào chất lượng của mè.

Còn bông vải, các cửa hàng bán vải rất vui lòng thu mua, giá cả cũng đã được xác định.

Các thương gia trong huyện biết huyện nha có ý định hỗ trợ ngành nghề này, cũng mạnh dạn đầu tư vào ngành nghề mà mình chưa quen thuộc này, lũ lượt mở cửa hàng.

Người dân có chỗ bán mè và bông, giá cả lại cao, ai nấy đều vui mừng giữ lại hạt giống tốt, chuẩn bị sang năm trồng tiếp.

Đỗ Hành muốn chính là hiệu quả này.

Nhưng hắn cũng gặp phải khó khăn, huyện Thu Dương nghèo, xét cho cùng, không có nhiều người có thể mua được dầu mè, dưa hấu là loại thực phẩm rẻ tiền, trong huyện có thể tự tiêu thụ được, nhưng những loại thực phẩm đắt tiền hơn thì không được.

Bây giờ các đại hộ trong huyện đều trông chờ vào huyện nha tìm đầu ra, nếu như không tìm được đầu ra mà bị lỗ, thương gia chắc chắn sẽ đóng cửa hàng.

Đến lúc đó cửa hàng đóng cửa, mè và bông vải của người dân không bán được, vậy là mọi công sức đều đổ sông đổ biển.

Đỗ Hành tính toán một hồi, đồ tốt như vậy, vẫn phải bán ra ngoài, bán đến những vùng đất phồn hoa giàu có.

Còn về việc làm thế nào để tiêu thụ ra ngoài, vẫn phải tìm cách. Đúng lúc Đỗ Hành đang bế tắc, thì nhận được một bức thư bất ngờ.

Loading...